Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Gọi cô ta.”

 Lâm Tuyết Nghi dùng ngón tay chỉ Giang Hân Yên, vênh váo hồng hách mà nói: “Bà mù à, nhìn thấy cô ta què chân không?” 

Giang Hân Yên ra sức nắm chặt tay vịn xe lăn, mặc dù không ngẩng đầu nhưng vẫn cảm thấy rất nhiều người đang chỉ chỉ trỏ trỏ cô ta, nói cô ta là người tàn tật, là đồ chết què. 

“Cô ăn nói sạch sẽ chút đi!” Giọng của mẹ Giang cao hơn một chút: “Chân của Hân Yên đã sắp khỏi hẳn rồi, cô không được phép gọi nó là người quen” 

Lâm Tuyết Nghi khoanh tay trước ngực: “Nếu như chân của cô ta khỏi rồi, tại sao còn ngồi xe lăn? Rõ ràng chính là đồ chết què, còn không cho người ta nói hả! 

“Cô Lâm gả cho ông ngoại thì chính là bậc cha chú của tôi, tôi nên kính trọng cô. Nhưng bây giờ cô cứ mở miệng ra lại nói đồ chết què, có phải rất không tôn trọng người khác không?” Giang Hân Yên ngẩng đầu nhìn cô ta, đáy mắt cất giấu những giọt nước mắt dao động. 

Ông cụ Lâm thấy vậy thì áy náy trong lòng: “Tuyết Nghi nói như vậy quả thực hơi quá đáng, ông thay cô ấy xin lỗi cháu”. 

 

Giang Hân Yên cắn môi, cúi đầu lau nước mắt. 

“Cô ta chính là người làm sai, tại sao cô ta không xin lỗi?” Giang Minh Thắng vốn đã không hài lòng đối với chuyện ông cụ Lâm cưới Lâm Tuyết Nghi, hôm nay thấy em gái năm lần bảy lượt bị ức hiếp thì lửa giận xông thẳng lên đỉnh đầu. 

Ông cụ Lâm nhíu mày gọi anh ta một tiếng, sắc mặt không hề dễ chịu. 

Thấy vậy lửa giận của Giang Minh Thắng càng bùng to thêm, ngọn lửa lan khắp tứ chi xương tủy rồi thiêu đốt cả người như thể muốn ép anh ta phát điên luôn rồi: “Hôm nay trước mặt nhiều người như vậy cô ta ngang nhiên cười nhạo chân của Hân Yên, ăn nói thô tục, thậm chí còn ra tay với con bé!” . 

“Ông ngoại, tại sao ông lại muốn cưới một ả phụ nữ quen thói phóng đãng không được dạy dỗ như cô ta chứ? Ông có biết chuyện ông cưới cô ta về đã khiến cho nhà họ Lâm và cả nhà họ Giang chúng cháu đều thành trò cười hay không?!! Ông...... “ 

Chát! 

Ông cụ Lâm giáng một cái tát lên mặt Giang Minh Thắng, giận dữ hét lên: “Câm miệng! Dù có nói thế nào thì cô ấy cũng là bà ngoại trên danh nghĩa của mày!” 

Lâm Tuyết Nghi kéo cánh tay ông cụ Lâm, hết sức đắc thắng mà dựa vào người ông ta: “Vẫn là ông xã tốt bụng xả giận giúp em, em cũng sắp bị người ta bắt nạt chết mất thôi!” 

“Ông vì loại phụ nữ thế này mà đánh tôi hai lần?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK