Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tào Diên bưng cappuccino lên uống một ngụm: "Tổng giám đốc Hạ, anh đừng vội, nghe tôi nói đã." 

"Được rồi." 

Hạ Vũ Hào đặt tay phải lên mặt bàn gõ nhịp.

 

Tào Diên đưa tay lên chùi miệng, chống hai tay lên bàn, hơi nghiêng người về phía trước: 

"Tôi phát hiện biển số xe có dấu vết bị người ta động tay vào nhưng lại không có dấu vân tay nào. Tôi đoán chiếc xe thể thao kia không phải của Hướng tiểu thư mà có người đã đánh tráo xe cô ấy với một chiếc xe thể thao giống hệt, sau đó đổi biển số xe của cô ấy sang xe thể thao kia."

 "Tôi dựa theo suy đoán này đi thăm dò, kiểm tra rất nhiều hệ thống giám sát nhưng không thấy ai đánh tráo xe của Hướng tiểu thư. 

Nhưng sau đó tôi phát hiện, hôm 24 tháng 9 lúc Hướng tiểu thư đi làm móng, xe của cô ấy dừng ở góc khuất của camera giám sát, mà khi đó có một người đàn ông ăn mặc kỳ quái xuất hiện tại chỗ làm nails, anh ta theo dõi Hướng tiểu thư một lúc lâu." 

"Sau đó tôi đã tìm được người đàn ông này nhưng đáng tiếc hai năm trước anh ta đã bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Đợi đến khi tôi tìm được anh ta thì anh ta vừa mới qua đời."

 Nói đến đây Tào Diên thở dài một hơi, trong lòng tiếc hận.

 "Trùng hợp như vậy sao?" 

Tay Hạ Vũ Hào gõ xuống bàn nhanh hơn, hơi nhíu mày lại: 

"Không có ai động đến anh ta sao?"


 

Tào Diên lắc đầu, trong giọng nói khó giấu được sự thất vọng: 

"Không có ai, bác sĩ bảo mạng sống của anh ta cùng lắm chống cự được đến năm ngoái, kết quả lúc tôi đi tìm anh ta, sống được đến lúc đấy đã là kỳ tích rồi." 

"Anh ta bị góa vợ và sống một mình, tôi muốn thăm dò chút chuyện của anh ta mà cũng không được nhưng gần đây tôi nhờ một người bạn làm trong ngân hàng kiểm tra một chút, phát hiện hai năm trước tài khoản của anh ta nhận được số tiền năm mươi vạn. Chút tiền ấy đối với anh thì không đáng kể nhưng đối với người bình thường mà nói đó chính cái giá cao ngất trời."

 

Hạ Vũ Hào chưa từng nghĩ tới mình cũng có lúc thiếu kiên nhẫn như vậy, anh bưng ly cafe lên uống một ngụm, không có tâm trạng nghe Tào Diên kể lể quá trình điều tra, hỏi một câu sắc bén: 

"Nếu chỉ dựa vào việc xe của Hướng Thu Vân bị người ta đánh tráo, vậy có thể chứng minh cô ấy vô tội không?"

 "Không thể." 

Tào Diên có chút ghê rằng:

 "Tôi nói thật với anh, chuyện này nếu là do cái cô Giang kia cố ý giở trò, hẳn là cô ta phải chuẩn bị từ trước rồi." 

"Phanh xe tự nhiên lại bị hỏng, nếu bảo tự nhiên hỏng thì không hợp lý, phanh hỏng nặng thế kia, hẳn là có người thường xuyên cố ý dùng phương pháp đặc biệt làm hỏng phanh xe." 

"Coi như có thể chứng minh xe bị người ta đánh tráo nhưng không thể chứng minh có người muốn hãm hại cô Hướng bằng cách làm hỏng phanh xe, dù sao phanh đột ngột hỏng là thật" 

"Thật ra nói nhiều như thế cũng vô dụng!" 

Tào Diên đau đầu, vỗ mạnh vào đầu nói: "Suy cho cùng đoạn ghi âm mới là cái phiền phức nhất" 

"Phanh xe có vấn đề, nếu chứng minh được đoạn ghi âm kia là giả thì có thể nói vụ tai nạn xe đó là chuyện ngoài ý muốn. 

Nhưng nếu không thể chứng minh đoạn ghi âm kia là giả thì vụ tai nạn xe đó sẽ trở thành một vụ mưu sát, phanh lại bị hỏng bất ngờ nên xảy ra tai nạn ngoài ý muốn"

 

Tào Diên bưng ly cappuccino lên uống vài ngụm, lẩm bẩm nói: "Tôi nói nhanh đến nỗi líu cả lưỡi rồi!" Bầu không khí trầm mặc.

 

Ánh mắt sắc bén của Hạ Vũ Hào nhìn thấu con người anh ta, đôi mắt đen như đang kết tụ băng: 

"Anh nói nhiều như vậy để che đậy việc chưa tìm ra manh mối có ích sao?" 

"Khàaa...!"

 Tào Diên lại bưng cappuccino lên uống vài ngụm, ngượng ngùng cười cười:

 "Cũng không thể nói như vậy, mấy vụ tráo xe thế này, người bình thường phải mất cả năm mới đoán được, tôi mất hơn nửa năm mới tìm thấy người đàn ông kia, chuyện này cũng xảy ra được hai năm rồi còn đầu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK