Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Minh Thắng che lại gương mặt nóng rát, không thể tin được mà nhìn ông cụ Lâm. 

Sắc mặt ông cụ Lâm xanh mét: “Loại phụ nữ này là sao hả? Bây giờ cô ấy là bà ngoại của mày!” 

Giang Hân Yên ngẩng đầu, nước mắt trong mắt dao động làm hốc mắt ửng đỏ: “Anh ơi đừng nói nữa, cô Lâm mắng em hai câu... đồ chết què cũng không sao đâu, không rớt miếng thịt nào nên cũng không đau. Cô ấy muốn gọi như vậy thì cứ để cho gọi như vậy đi” 

“Tôi thật sự chịu đủ rồi đấy!!!”

Giang Minh Thắng rống giận một tiếng, nhanh chóng đi về phía thang máy. 

Giang Hân Yên gọi anh ta mấy tiếng nhưng anh ta cũng không quay đầu lại. 

“Hân Yên”

Khi nói chuyện cùng với cô ta, giọng nói của ông cụ Lâm đã hòa hoãn đi đôi chút: “Từ nhỏ Tuyết Nghi đã lớn lên ở nông thôn, người sống ở chỗ bọn họ khi nói chuyện cũng không quá để ý, giáo dục cũng không nghiêm khắc giống như các cháu, cháu thông cảm một chút nhé” . 

Giang Hân Yên cắn môi, cười khổ mà nói: “Ông ngoại yên tâm, cháu có thể thông cảm chuyện đó, hơn nữa cháu còn trẻ, tố chất sức khoẻ cũng còn tốt, hai chân bị cô Lâm đá cũng không gặp điều gì đáng ngại” 

“Chỉ có điều tốt nhất lần sau ông nhắc nhở cô Lâm một chút, xe lăn này của cháu có thể sẽ bị lật nên lúc cô ấy đá thì lấy sức nhẹ một chút, nếu không xe lăn bị lật đè lên người cô ấy, không cẩn thận lại hại cô ấy sinh non thì không tốt ạ” 

Lâm Tuyết Nghi nghe thế thì bày ra bộ mặt chất vấn: “Cô đang trù con của tôi đấy hả?” 

“Hân Yên chỉ là đang nói một loại khả năng thôi, không nói em, em đừng kích động, không tốt cho con đâu” Ông cụ Lâm xoa bụng của cô ta an ủi một chút. 

Lâm Tuyết Nghi trợn trắng mắt hạ giọng mắng một câu. 

“Bây giờ Tuyết Nghi có thai, tính tình phụ nữ mang thai đều không tốt, chờ hết khoảng thời gian này là ổn rồi”

Ông cụ Lâm dỗ dành Lâm Tuyết Nghi rồi mới nói với Giang Hân Yên: “Trong khoảng thời gian này nếu cô ấy có làm cái gì thì cháu cứ nhường nhịn trước cái đã 

Bàn tay nắm lấy tay vịn xe lăn của Giang Hân Yên ra sức siết chặt, đốt ngón tay dùng sức đến mức trở nên trắng toát. 

“Nếu thật sự không ổn thì trong khoảng thời gian này cháu nên ít đến nhà họ Lâm lại, tránh xảy ra mâu thuẫn với Tuyết Nghi”

Ông cụ Lâm suy nghĩ một chút rồi đề nghị. 

Lâm Tuyết Nghi hất cằm, lỗ mũi hướng lên trời: "Đúng đấy! Tôi không vừa mắt đồ chết què như cô, sau này cô bớt lắc lư trước mặt tôi đi!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK