Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông cụ Hạ nặng nề hừ một tiếng, không trả lời, đẩy cửa phòng bệnh ra rồi đi vào trong, sau đó một tiếng "cạch” vang lên, cửa đóng đã lại. 

"Mặt của em bị làm sao vậy?" Hướng Quân chuyển xe lăn đến trước mặt Hướng Thu Vân, cả giận nói: "Đứa nào không có mắt đánh em?" 

Hướng Thu Vân cúi đầu nhìn bộ dạng tức giận đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng lên của anh trai, khẽ thở dài, lảng tránh chủ đề này: "Anh, anh đã là ba của hai đứa bé rồi, làm việc phải cẩn trọng một chút, đừng cử hành sự nóng vội như vậy nữa." 

Người như ông cụ Hạ bọn họ không thể chọc vào. 

"Cái gì gọi là cẩn trọng cơ?" Hướng Quân cả giận nói: "Người khác bắt nạt em gái anh mà ngay cả cái rắm anh cũng không dám thả thì gọi là chững chạc à? Cả đời này của anh không thể cẩn trọng được!" . 

Ở đây có nhiều người nhìn ngó như vậy, Lâm Quỳnh Chi xách lỗ tai anh ta nhắc nhở: "Anh bớt nói mấy câu đi, cả ngày chỉ biết rống rống rống!" 

Hướng Quân kêu liền mấy tiếng đau, xoa xoa lỗ tai không nói nữa. 

"Bác gái, Hạ Vũ Hào, cháu đi ra ngoài ăn một bữa cơm với anh trai và chị dâu cháu, xin lỗi vì giờ không tiếp được mọi người." Hướng Thu Vân đi tới trước mặt Triệu Phương Loan và Hạ Vũ Hào nói. 

Hàng lông mày của Hạ Vũ Hào nhíu lại: "Tôi và em cùng..." 

"Đi đi." Triệu Phương Loan nói: "Trên đường chú ý an toàn, giao thông ở Trúc Hiền Trang không được thuận tiện đâu, lúc nào cháu trở lại thì gọi điện cho Vũ Hào, bảo nó đi đón cháu" 

"Cảm ơn bác gái" Hướng Thu Vân nhẹ nhàng cười cười, sau đó nói với Hướng Quân và Lâm Quỳnh Chi: "Chúng ta đi thôi." 

Hạ Vũ Hào nhấc chân muốn đuổi theo thì Triệu Phương Loan đã níu anh lại, khẽ thở dài: "Vũ Hào, nếu con nắm vốc cát càng chặt thì cát lại chảy càng nhanh hơn" 

Hạ Vũ Hào nhấc chân lên lại thu về, mãi đến khi bóng lưng Hướng Thu Vân biến mất trong tầm mắt anh mới thu hồi ánh mắt. 

Thấy vậy Triệu Phương Loan khẽ lắc đầu. 

"Vũ Hào, nếu Hướng Thu Vân mang thai, vậy hôn sự giữa cháu và nhà họ Giang định giải quyết như thế nào?"

Chú ba đi tới, nói: "Chú thấy tốt nhất cháu khiến Hướng Thu Vân phá bỏ cái thai này đi, nếu không sẽ chọc giận đến ông nội của cháu rồi cuối cùng cháu chẳng đoạt được cái gì." 

Hạ Vũ Hào khẽ cười một tiếng, lạnh nhạt nhìn ông ta: "Từ khi nào mà chú lại quan tâm chuyện giữa tôi và Hướng Thu Vân vậy? Chẳng lẽ chú sợ ông nội coi trọng cháu đích tôn thì để lại nhiều tài sản cho nó hơn chú sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK