Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái lưng của Hướng Thu Vân kéo căng và tự cười nhạo bản thân.“Hướng Thu Vân.”

 Hạ Vũ Hào dùng lực nắm chặt lấy cái cằm của cô, nhưng khi nhìn thấy dấu vết trên cằm của cô do bị anh véo thì sức lực trên tay không khỏi có chút thả lỏng vài phần.

 

Hơi thở của hai người quấn lấy nhau, gần đến mức đôi môi cọ xát vào nhau khi họ nói chuyện, vô cùng ám muội, nhưng trong mắt của hai người lại không thể nhìn thấy bất kỳ sự kiều diễm triền miên gì cả.

 

Hướng Thu Vân nhìn chằm chằm lấy anh, đôi môi trắng bệch, chân tay mềm nhũn, mà cái lưng lại không chịu cong xuống: 

“Vạch trần chuyện giữa tổng giám đốc Hạ và cô Giang như vậy, khiến cho ngài không thể xuống nước được, thật sự xin... lỗi.” 

“Hai năm trước, tôi đã từng đến nhà họ Giang vào hôm trước ngày sinh nhật của cô một ngày, tôi đã đi lên lầu hai và đứng trong phòng đối diện với Giang Minh Thắng” 

Hạ Vũ Hào trực tiếp ngắt lời cô, hai mắt u ám khó hiểu, thở gấp hơn trước một chút: 

“Nói như vậy, cô không nhớ ra điều gì sao?”

 

Một số hình ảnh loé lên trong đầu của Hướng Thu Vân, con người của cô khẽ co lại, cơ thể hơi cứng đờ, tâm trạng hơi hỗn loạn, đến mức không nhận ra cái tay của anh nắm lấy cằm cô đang run rẩy.

 

Thảo nào trông Hạ Vũ Hào có vẻ không thích Giang Hân Yên lắm nhưng lại vì Giang Hân Yên mà nhiều lần làm nhục và giày vò cô; thảo nào thái độ của Hạ Vũ Hào đối với cô lại đột nhiên thay đổi trong bữa tiệc sinh nhật đó!

 

Cô chỉ nghĩ rằng Hạ Vũ Hào thích Giang Hân Yên, mà cô tông gãy chân của Giang Hân Yên nên anh mới đánh gãy chân của cô và điên cuồng hành hạ cô... Kết quả, hoá ra là vì chuyện này.

 

Sự tức giận, không cam lòng, bất lực và căm ghét chạy khắp cơ thể, sắp vỡ tung cả trái tim của Hướng Thu Vân!

 

Cô lạnh lùng nhìn anh, xuyt cười một tiếng: “Uổng công tôi nghĩ tổng giám đốc Hạ là một người thông minh lanh lợi, hoá ra..”

 

Rầm!

 

Cửa phòng bệnh đột nhiên bị người ta một chân đá ra, mẹ Giang hung hăng xông vào.

 Khi nhìn thấy tư thế mờ ám của Hạ Vũ Hào và Hướng Thu Vân thì bà ta trước tiên là sửng sốt, sau đó tức đến mặt mày đỏ bừng, sải bước lớn đi tới giơ tay lên muốn đánh Hướng Thu Vân.

 

Hướng Thu Vân vô cảm giơ tay lên muốn ngăn cản động tác của mẹ Giang, nhưng có một bàn tay to lớn khớp xương rõ ràng giành trước một bước, ngăn lấy điều bà ta muốn làm.

 “Mẹ Giang là một người lớn, làm như vậy e rằng không thoả đáng lắm. Hạ Vũ Hào nhếch miệng, trên khuôn mặt toát lên vẻ lạnh lùng: 

“Dì vẫn nên theo Hân Yên học tập thật tốt chuyện đối nhân xử thế đi”

 

Hướng Thu Vân rũ mắt xuống, xuỳ một tiếng đầy ẩn ý rồi lùi về sau vài bước, nới rộng khoảng cách giữa hai người. 

“Vũ Hào, cháu lại còn bảo vệ con lẳng lơ này sao? Cháu..”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK