Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô cất di động, nhìn miếng ngọc đang nằm trên cổ Hạ Vũ Hào, nhíu mày. Dường như đã nhận ra ảnh mắt cô, Hạ Vũ Hào nghiêng đầu nhìn cô một cái, sau đó cài nút áo sơ mi lại, che đi miếng ngọc trên cổ.

 

Hướng Thu Vân hơi nhíu mày lại, chỉ vào cổ anh: “Miếng ngọc kia.”

 

 “Trước kia vừa nhìn thấy ở trong một cửa hàng đồ cổ là đã nhìn trúng nó, tôi rất thích, không thể nào cho em được. Hạ Vũ Hào vỗ nhẹ lên tây trang không hề có chút nếp nhăn nào, nghiêng đầu nhìn cô.

 

Hướng Thu Vân mím môi, khuôn mặt không có bất kỳ cảm xúc nào, thu ánh mắt lại, Hạ Vũ Hào đứng dậy đi trên lầu.

 

Chưa tới một lúc sau, Hạ Vũ Hào cầm một hộp vuông nhỏ màu đen đi xuống lầu, sau đó đưa đến trước mặt Hướng Thu Vân.

 

 Cô không thèm liếc mắt, anh mở hộp lấy ra một miếng ngọc màu hình giọt nước màu xanh biếc, vừa nhìn còn tốt hơn cả miếng ngọc trước kia của Hướng Thu Vân.

 

Hạ Vũ Hào đặt miếng ngọc lên tay, sau đó kh lưng đeo cho cô. Nhưng cô lại vươn ta cản lại, sau đó nhìn anh như muốn nói rồi lại thôi. 

 

“Tôi không thể cho em” Hạ Vũ Hào đẩy tay cô ra, rũ mắt nghiêm túc đeo miếng ngọc lên cổ cô.

 

Bàn tay lành lạnh của anh lướt qua làn da của Hướng Thu Vân, kích thích làm cho cả người cô nổi hết da gà da vịt, hơn nữa hơi thở ấm áp của anh phả bên tai cô, có hơi ngứa ngáy, làm cô cảm thấy rất không thoải mái.

 

Hướng Thu Vân bỗng đột nhiên đứng dậy, tháo miếng ngọc Hạ Vũ Hào vừa đeo lên cho cô, đưa tay về phía anh: “Trả vòng cổ của tôi cho tôi.” 

 

“Hửm?” 

 

Hạ Vũ Hào hơi nhướng mày, vẻ mặt hờ hững, dường như thật sự không hiểu cô đang nói cái gì.

 

Hướng Thu Vân giống như nghẹn ở cổ họng, nhíu mày nói: “Vòng cổ anh đang đeo là của tôi, trả lại cho tôi.”

 

Nhà tạo hình và nhà tạo mẫu tóc đều dừng động tác, ánh mắt khác thường nhìn hai người. 

 

“Em nói cái này?”

 

 Hạ Vũ Hào cởi hai nút áo sơ mi, chỉ vào miếng ngọc nằm trên xương quai xanh hỏi cô.

 

Vẻ mặt Hướng Thu Vân xấu tệ, gật đầu, từ đây đến miếng ngọc đều giống của cô như đúc, cô chắc chắn đây là của mình. 

 

“Cái này tôi tự mua, em nhận sai rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK