Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hồng đang quá chăm chú nghĩ về chuyện của Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào giật nảy mình. 

Thấy hai người trong phòng bệnh không hề động đậy, tiếng rung của điện thoại vang lên không ngừng. 

Cô ấy họ khan một tiếng, quay đầu nhìn Hướng Thu Vân: 

"Hướng Thu Vân, điện thoại reo kìa"

 

Điện thoại reo là của Hạ Vũ Hào, nhưng cô ấy không dám nói với anh mà chỉ có thể nói với Hướng Thu Vân.

 

Lúc này Hướng Thu Vân mới ngẩng đầu, đôi mắt toàn là tia máu khiến Chu Vân hoảng sợ. 

Cô liếc nhìn điện thoại không ngừng rung lên, giọng nói vô cùng lạnh lùng: 

"Không phải của tôi." 

".."

 Đương nhiên Chu Hồng biết không phải của cô ấy, nói câu này giống như không nói vậy.

 

Chu Hồng cười ngượng ngùng, nghiêng đầu nhìn Hạ Vũ Hào nhưng thật sự không dám lên tiếng.

 Thôi bỏ đi, không nghe thì không nghe, cũng đâu có ảnh hưởng gì đến cô ấy đâu.

 "Đưa điện thoại cho Hướng Thu Vân cầm. Hạ Vũ Hào liếc mắt nhìn màn hình biểu thị.

 

Chu Hồng sững sờ "ô" một tiếng, lo sợ đi lấy điện thoại rồi sau đó đưa đến trước mặt Hướng Thu Vân. 

"Điện thoại của tổng giám đốc Hạ, tôi không nghe được."

 Hướng Thu Vân không thèm liếc nhìn điện thoại mà lạnh lùng từ chối.

 

Chu Hồng đưa lưng về phía tổng giám đốc Hạ, đứng ở nơi anh không nhìn thấy mà cẩn thận kéo ống tay áo của Hướng Thu Vân và khẽ nói: 

"Hướng Thu Vân, tổng giám đốc Hạ bảo cô nghe thì cô cứ nghe đi. Nghe điện thoại cũng đâu có.."

 

Dưới ánh nhìn lạnh lùng của Hướng Thu Vân, cô ấy đành nuốt chữ "chết" cuối cùng vào trong bụng.

 

Hình như hôm nay tâm trạng của Hướng Thu Vân không được tốt. 

"Hân Yên gọi điện đến." 

Hướng Thu Vân thu ánh mắt lại, Hạ Vũ Hào bỗng nhiên nói.

 

Chu Hồng không hiểu anh nói như vậy là có ý gì, nhưng sau khi nghe xong câu nói này thì Hướng Thu Vân nhíu mày. 

Sau đó cô cầm lấy điện thoại, ấn vào nút nghe rồi bật loa ngoài.

 

Giọng nói dịu dàng và thậm chí mang theo vẻ đáng yêu của Giang Hân Yên vang lên trong phòng bệnh:

 "Anh Vũ Hào, em có chuyện muốn nói riêng với anh, không biết anh có tiện không?"

 

Hướng Thu Vân nhìn Hạ Vũ Hào với vẻ mặt vô cảm, không hề lên tiếng. 

"Anh đừng vội từ chối, là liên quan đến tình hình chân của Hướng Thu Vân. Em muốn nói riêng với anh. Giang Hân Yên nói. 



 

Hướng Thu Vân nhếch môi, hai đầu lông mày mỉa mai: 

"Tôi thật sự không hiểu chân của tôi thì có gì để trao đổi với Vũ Hào?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK