Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Lục Thanh Sơn đang chuẩn bị khởi động xe, di động rung lên. Trong lúc lợi đãng liếc mắt Hướng Thu Vân đã nhìn thấy trên ghi chú để một chữ duy nhất là “Phương”. 

“Cô Phương, có việc sao?” Lục Thanh Sơn làm việc nói chuyện vẫn luôn khiến cho người ta có cảm giác từ tốn, nhưng sau khi kết nối điện thoại, giọng điệu của anh nhanh hơn ngày thường rất nhiều, nghe có mấy phần dồn dập. 

Vừa nghe thấy cô Phương, Hướng Thu Vân đã nghĩ đến bệnh nhân nữ nhu nhược xinh đẹp kia, hình như còn là một vũ công. 

Không biết đầu bên kia nói cái gì, Lục Thanh Sơn nhanh chóng nói: “Xin lỗi cô Phương, tôi sắp có một ca phẫu thuật, không tiện ra ngoài ăn cơm!” 

Sau đó anh ra hiệu bằng ánh mắt cho Hướng Thu Vân: “Tiểu Lý, cô vừa mới nói 

gi?" 

"..” Sao không kêu là Tiểu Lý Tử luôn đi? Hướng Thu Vân mím môi, uể oải phối hợp: “Bác sĩ Lưu anh qua đó nhanh đi, bệnh nhân sắp không xong rồi!” 

Lục Thanh Sơn khoa tay múa chân giơ ngón tay cái lên với cô: “Thành thật xin lỗi cô Phương, bây giờ tôi không tiện, hẹn gặp lại!” 

Anh vội vàng nói, sau đó lập tức cúp máy. 

Hướng Thu Vân rũ mắt nhìn đùi phải của cô, nếu như chân cô điều trị hết, có phải cô cũng có thể giống như cô Phương trở lại làm vũ công một lần nữa hay không? 

“Thắt dây an toàn vào” Lục Thanh Sơn nghiêng đầu nói với Hướng Thu Vân. 

Thấy cô sửng sốt một lúc, anh ta trực tiếp xoay người thắt dây an toàn cho cô, sau đó khởi động xe. 

“Cảm ơn” Hướng Thu Vân nói. 

Lục Thanh Sơn nói không cần khách sáo, vừa xoay tay lái vừa nói: “Kỹ thuật diễn của tôi tốt như thế, tôi cảm thấy mình không vào giới giải trí thì quá là đáng tiếc!” 

“Không có kỹ thuật diễn cũng không sao, dựa vào gương mặt này của bác sĩ Lục cũng sẽ không chết đói” Hướng Thu Vân nói. 

Má lúm đồng tiền trên gương mặt Lục Thanh Sơn càng sâu hơn: “Cuối cùng cũng có người nói tôi có thể kiếm cơm bằng mặt, mỗi lần tôi nói như vậy, bác gái cả của tôi đều nói tôi quá tự luyển” 

“Mẹ anh không nói sao?” Có lẽ là do thái độ của anh quá thoải mái, giống như là nói chuyện với một người quen cũ, nên thần kinh của Hương Thu Vân cũng thả lỏng rất nhiều. 

Lục Thanh Sơn xoay tay lái, hòa vào dòng xe cộ: “Tôi bị người nhà đưa cho bác 

gái cả nuôi dưỡng, một năm trước mới về lại nhà, tôi và mẹ không thân thiết, vì thế bà ấy không dám thoải mái đùa giỡn với tôi” 

Hướng Thu Vân không biết trong đó còn có chuyện như vậy, hơi khựng lại nói: “Xin lỗi” 

“Cũng không có gì, cả nhà bác gái cả đối xử với tôi rất tốt, tôi chưa bao giờ thiếu thốn gì so với ai cả” Lục Thanh Sơn cười nói. 

Hướng Thu Vân mím môi, không nói gì. 

“Cô Hướng đã biết một bí mật của tôi, có phải tôi cũng có thể hỏi một bí mật của cô?” Lục Thanh Sơn hỏi. 

Đèn đỏ, xe dừng lại. 

Giờ cao điểm buổi chiều, xe trên đường rất nhiều, giống như trước kia mưa to, kiến chuyển nhà rậm rạp, khiến cho người cảm thấy rất bực bội. 

Hướng Thu Vân nhíu mày, im lặng. 

“Tôi chỉ thuận miệng hỏi một câu, cô Hướng không cần khó xử như vậy.” Lục Thanh Sơn nhìn cô một cái, sau đó thu hồi ánh mắt. 

Đèn xanh sáng lên, đoàn xe thật dài bắt đầu thong thả di chuyển. 

“Một bí mật đổi một bí mật, rất công bằng” Hướng Thu Vân nói: “Bác sĩ Lục muốn hỏi cái gì?” 

 

Xe đằng trước lại dừng, Lục Thanh Sơn theo sau giẫm phanh lại: “Tôi nghe Hạ Vũ Hào gọi cô là bạn gái?” 

“Cũng không tính” Hướng Thu Vân cười tự giễu nói: “Chỉ là một tình nhân mà thôi.” 

Lục Thanh Sơn dừng một chút, nói: “Xin lỗi”. 

“Không sao” Hướng Thu Vân rũ mắt nói. 

Giao tình giữa hai người cũng không sâu, không nhắc đến loại đề tài lớn này, chỉ nói đến một vài chuyện râu ria. 

Trên đường rất đông, có nhiều nơi xe còn không đi nhanh bằng người đi bộ trên đường. Hướng Vân Thu xuống xe vào siêu thị mini mua chút trái cây, sau khi quay lại thì xe vẫn còn đang bò từ từ trong dòng xe cộ. 

Thím Thẩm gọi đến bảy tám cuộc điện thoại thúc giục, nhưng mà thúc giục cũng vô dụng, năm mươi phút sau, Hướng Thu Vân và Lục Thanh Sơn mới đến khu chung cư nhà họ Lục ở. 

Mối quan hệ của Lục Thanh Sơn rất tốt, ở tại nơi nhịp sống đô thị nhanh đến cả hàng xóm cách vách cũng có khi không biết nhau, mà từ lúc vừa vào cửa khu chung cư, thì đã không ngừng có người đến chào hỏi anh ta. 

“Ôi chao, Thanh Sơn dẫn bạn gái về sao?” 

“Bạn gái cậu thật xinh đẹp, nhưng mà quá gầy rồi, Thanh Sơn à, bác gái cả của cậu nấu cơm ngon như vậy, bảo bà ấy nấu cho bạn gái cậu mấy món ngon đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK