Mộng Hàm một đường lái xe vào trong, đi đến tòa biệt thự thứ hai từ dưới đếm lên, quẹo vài vòng, mới dừng trước một tòa biệt thự hai tầng. “Là nhà này nhỉ?”
Mộng Hàm nhíu mày hỏi. Hướng Thu Vân ừ một tiếng, xuống xe.
“Tôi cũng không xuống đâu.”
Mộng Lan hạ cửa xe xuống, cười với Hướng Thu Vân một nụ cười tỏa sáng: “Bạn trai của Chu Hồng đến club gây sự, tôi còn phải quay về xử lí.”
Hướng Thu Vân mấp máy môi, dừng một chút, sau đó lại nói được, đi về phía biệt thự. Nhưng đi được hai bước, cô lại quay về, hỏi Mộng Hàm:
“Chị Hàm, trước đó nói có người đến gây sự, chậm trễ chút thời gian, là nói bạn trai của Chu Hồng à?"
“Đúng, tên là Trình Thành, một ông chủ nhỏ của công ty thức uống.”
Mộng Hàm dường như đã đoán trước được cô sẽ trở lại để hỏi, căn bản không nổ máy xe. Hướng Thu Vân nhíu mày: “Chị Hàm có tiện nói rằng anh ta đến club gây sự gì không?”
“Chuyện có hơi phức tạp, khó mà nói. Nhưng nếu giải quyết không tốt, Trình Thành sẽ phát tán video x của Chu Hồng với người khác lên mạng”
Mộng Hàm duỗi người một cái thật dài, nửa híp mắt nhìn Hướng Thu Vân như mèo con.
Hương Thu Vân buông thống con ngươi, không nói tiếp nữa.
“Còn có chuyện gì không? Không có thì tôi đi đây” Mộng Hàm khởi động xe, gương mặt xinh đẹp so với Đường Hổ bá khí hình thành so sánh rõ ràng, có một loại mị lực khác biệt.
“......Có việc”
Hướng Thu Vân dừng một chút, mới lên tiếng: “Chị Hàm có thể mang tôi theo cùng không?
Mộng Hàm cười cười, mở cửa ghế phụ ra: “Nếu là cô nói sớm một chút, tôi cũng không cần phải chạy một chuyển đến Trúc Hiền Trang này.
“Lỗi của tôi”
Hướng Thu Vân nói chuyện, ngồi vào trong xe.
Mộng Hàm nổ máy xe: “Nể tình gương mặt xinh đẹp của cô, tôi tha cho cô.”
Trên đường đi đến Club Mộng Hương, tốc độ xe nhanh hơn trước đó rất nhiều. Hướng Thu Vân có hơi say xe, hạ cửa sổ xe xuống một chút, để cho gió thổi vào trong mới cảm thấy thoải mái hơn một chút “Táo gai lát và ô mai.”
Mộng Hàm một tay cầm tay lái, tay kia đem ném một túi táo gai lát và ô mai ném lên người Hướng Thu Vân: “Tổng giám đốc Hạ chuẩn bị, nói là ăn vào sẽ khá hơn một chút."
Trước kia khi Hướng Thu Vân ngồi xe cũng sẽ chuẩn bị một chút táo gai lát và ô mai, đương nhiên biết là nhiên biết ăn vào sẽ dễ chịu hơn một chút.
Nhưng nghe đến những thứ này là do Hạ Vũ Hào chuẩn bị, bàn tay xé giấy gói của cô lại rút trở về: "Cảm ơn chị Hàm.”
Nói xong, cô để táo gai lát và ô mai sang một bên câu.
“Vẫn là tính tình trẻ con nhỉ.” Mộng Hàm cảm khái một
Hướng Thu Vân quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không trả lời tiếp nữa. “Ăn đi. Mộng Hàm nói: “Cô ăn một chút đi, còn lại để cho tôi, tôi lại mua hai túi giống y hệt nhau để vào xe, nói với Tổng giám đốc Hạ là cô không ăn.”