Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Thu Vân gật nhẹ đầu, không lên tiếng, chỉ là lưng căng chặt lại. 

“Cô bây giờ đang ở cùng Vũ Hào? Ông cụ Hạ kéo ghế ra ngoài xuống, ánh mắt nhìn cô như định dính vào người, dường như muốn nhìn ra hai cái lỗ trên người cô chằm chằm. 

Đáy mắt Hướng Thu Vân nhanh chóng hiện lên một vòng mỉa mai, ngón tay nắm chặt drap giường dưới người, thấp giọng nói: “Chuyện này ngài cũng đã điều tra qua rồi, hỏi lại tôi làm gì?” 

“Đừng nói là cha mẹ cô, cho dù là ông ngoại bà ngoại có lúc còn sống cũng không dám có thái độ này với ta!” Ông cụ Hạ bất mãn hừ một tiếng: “Ta hỏi có cái gì, cô cứ thành thật trả lời là được, không cần nói nhảm, ta cũng không có thời gian nghe cô nói nhảm!” 

Hướng Thu Vân nắm chặt drap giường, hít thở sâu một hơi, nói: “Nếu như bị ép buộc ở lại bên cạnh anh ta cũng coi là ở cùng một chỗ như ngài nói, vậy thì chúng tôi là cùng ở một chỗ” 

“Vũ Hào tháng sau sẽ đính hôn với Giang Hân Yên, cô không thể lại ở lại thành phố Bắc Hải!” Ông cụ Hạ không cho phản bác, nói: “Cô chuẩn bị một chút đi, ta sẽ sắp xếp người đưa cô đi!” 

Nghe đến đây, Hướng Thu Vân ngẩng đầu, lông mi run rẩy mấy lần: “Bảo tôi đi cũng không phải là không thể, nhưng tôi có hai điều kiện” 

“Cô bàn điều kiện với ta?!” Giọng Ông cụ Hạ cao lên rất nhiều. 

“Bà cụ tiến lên vuốt lưng cho ông ta, nói: “Cô gái này cũng đủ đáng thương rồi, cô ấy muốn hai điều kiện liền cứ hai điều kiện đi, ngài đừng tức giận với một tiểu bối làm gì? 

Ông cụ Hạ hừ một tiếng, liếc xéo Hướng Thu Vân: “Nói đi.” 

“Hạ Vũ Hào dùng anh tôi, chị dâu còn cả con của họ uy hiếp tôi, tôi có thể rời đi, nhưng ngài phải cam đoan bọn bình an vô sự” Sau lưng Hướng Thu Vân đã bị mồ hôi lạnh làm ướt: “Đây là điều kiện thứ nhất” 

Ông cụ Hạ nhíu mày, sắc mặt không dễ nhìn cho lắm, nhưng cũng không nói gì. 

“Điều kiện thứ hai đổi ngài mà nói cũng không phải vấn đề gì? Hướng Thu Vân lau mồ hôi trên trán. 

Ông cụ Hạ cười lạnh: “Ai nói là không thành vấn đề với ta thì ta phải đồng ý?” 

“Tôi muốn tham gia xong hôn lễ của ông cụ Lâm rồi mới đi” Tay chân Hướng Thu Vân có chút nhũn ra, cúi thấp đầu, coi như không có nghe được sự bất mãn của ông cụ Hạ. 

Ông cụ Hạ hừ một tiếng, không nói gì, trong văn phòng an tĩnh đến nỗi khiến cho người ta cảm thấy kiềm chế. 

Hướng Thu Vân liếm đôi môi khô khốc, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi không ngừng chảy ra, sau đó thuận theo đường cằm cằm chảy đến quần áo của cô, còn chảy cả xuống mặt đất. 

"Xế chiều lúc sáu giờ ngày tổ chức hôn lễ, ta sẽ cho người đi đón cô!” Ông cụ Hạ trầm mặt nói một câu, đứng dậy đi ra. 

Bà cụ nhìn sắc mặt đang rất khó coi của Hương Thu Vân, thở dài không rõ có ý gì, đi theo phía sau ông ta rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK