Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Minh Thắng đã có vợ chưa cưới, Tống Như là một người rất khó dây vào và vô lý, Giang Hân Hiến và mẹ Giang càng khó chơi.

 Hướng Thu Vân vốn không hề có ý kiến gì về chuyện đó đối với anh ta, nhưng bây giờ càng thấy phiền phức và chán ghét trước sự dây dưa của anh ta.

 

Nếu như có thể mượn Hạ Vũ Hào để thoát khỏi Giang Minh Thắng thì cô ta vô cùng vui mừng.

 

Giang Hân Yên không ngờ hai người họ bỗng nhiên ở bên nhau, lúc này cô ta nghe thấy câu "người phụ nữ của tôi" của Hạ Vũ Hào lại thấy vô cùng chói tai.

 

Cô ta nở nụ cười miễn cưỡng, cắn môi nói: 

"Anh Vũ Hào, anh... Có phải anh đã quên mất chuyện đính hôn của của hai chúng ta rồi không?"

 

Chưa để Hạ Vũ Hào lên tiếng, Hướng Thu Vân mỉa mai nói:

 "Đính hôn có là gì, hai bên đều yêu thích nhau mới là chân lý. Giang Hân Yên, trước kia tôi đính hôn với Hạ Vũ Hào, chẳng phải cô cũng cố gắng chen vào sao? Bây giờ tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về tôi mà thôi."

 

Chẳng phải Giang Hân Yên thích khiến cho cô ghê tởm như vậy sao? Cô chỉ dùng cách như vậy để khiến Giang Hân Yên chán ghét.

 

Nụ cười trên gương mặt Giang Hân Yên lập tức cứng đờ lại. 

"Hướng... Thu... Vân!"

 Giang Minh Thắng không ngờ rằng người phụ nữ anh ta thích lại ghê tởm như vậy:

 "Em tìm cách giết Hân Yên vẫn chưa thoả mãn, em ấy nể tình cảm ngày xưa của hai người nên không kiện em ra tòa. Nhưng bây giờ em lại cướp đi chồng sắp cưới của em ấy em có còn là con người nữa không?"

 

Anh ta nói chuyện và muốn túm lấy Hướng Thu Vân.

 

Nhưng Hạ Vũ Hào đưa tay ra túm lấy cổ tay của anh ta với gương mặt lạnh lùng, sau đó cố gắng hất anh ta ra. Giang Minh Thắng loạng choạng một chút rồi mới dựa vào vách tường để đứng vững. "Tôi nói lại lần nữa, sau này cách xa cô ấy một chút" 

Trên bộ đồ bệnh nhân của Hạ Vĩ Hào đã nhuốm vệt máu, nhưng gương mặt anh tú tái nhợt lại mang theo vẻ tàn bạo.

 Rõ ràng là anh đang đứng dưới ánh nắng mặt trời, nhưng lại giống như con ác quỷ đến từ trong bóng tối.

 

Giang Minh Thắng hoảng sợ trước khí thế của anh, một lúc sau mới lên tiếng nói với vẻ mặt khó coi: 

"Anh nói Hướng Thu Vân là người phụ nữ của anh, vậy Hân Yên thì sao? Anh để em ấy vào vị trí nào?"

 "Không có vị trí nào cả."

 Hạ Vũ Hào không hề để lại chỗ trống nào cho Giang Hân Yên: 

"Trong lòng tôi chỉ chứa đủ một người.

 

Giang Hân Yên đã biết Hạ Vũ Hào không hề có tình cảm gì với cô ta từ lâu, nhưng lúc này nghe thấy anh nói như vậy, cô ta vẫn không thể nào kìm chế được sự thất vọng. 



 

Ngoài thất vọng ra, cô ta còn ghen tỵ và căm hận Hướng Thu Vân hơn.

 

Nếu như trên thế giới này không có Hướng Thu Vân, một người thông minh lý trí như anh Hạ Vũ Hào chắc chắn sẽ đồng ý kết hôn với cô ta mà không hề do dự gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK