Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc cốc đập vào cánh cửa tạo ra một âm thanh rất lớn sau đó rơi xuống đất vỡ tan thành nhiều mảnh.

 

Hướng Thu Vân quay đầu lại nhìn, liếc nhìn cánh cửa phòng bệnh vẫn chưa đóng chặt, sắc mặt cô ảm đạm kéo tay Hạ Vũ Hào vẫn đang đi về phía trước.

 

Hạ Vũ Hào dừng bước, củi đầu nhìn cô, trông thấy hai dấu tay rõ ràng trên mặt cô anh lại cau mày. "Giờ anh muốn quay lại giải thích thì vẫn còn cơ hội"

 

Hướng Thu Vân nói.Tuy nhiên Hạ Vũ Hào còn không thèm nhìn lại phòng bệnh một cái đã trực tiếp lôi kéo cô đi tìm bác sĩ, để bác sĩ giúp cô xử lý vết thương trên mặt.

 

Sau khi xử lý ổn thỏa, Hạ Vũ Hào lại im lặng kéo tay của cô đi ra ngoài.

 

Hướng Thu Vân khẽ nhíu mày, hất tay của anh ra: "Anh làm như vậy không hối hận sao?" 

 

"Tại sao phải hối hận?" 

 

Hạ Vũ Hào nhìn xuống những vết thương trên mặt cô, hỏi: "Người của ông nội đánh em hay là người của Bùi Tân đánh em?"

 

Hàng lông mày cau có của Hướng Thu Vân toàn vẻ khó chịu, giọng cô cũng cao hơn: "Anh không cần phải làm như vậy.

 

Dừng một lát cô còn nói thêm: "Tôi sẽ không tha thứ cho anh." "... Giằng co cả một ngày, có mệt không?" 

 

Trong máy Hạ Vũ Hào chợt lóe lên vài tia ảm đạm nhưng rất nhanh đã khôi phục lại dáng vẻ cũ: "Đi thôi"

 

Anh đưa tay muốn kéo cô đi.

 

Hướng Thu Vân giấu tay ra sau muốn trốn, tránh sự đụng chạm của anh: "Tôi còn phải đi khám chân, anh đi về trước đi."

 

Nói xong, cô đi đến bên cạnh hàng lang.

 

Hạ Vũ Hào hơi mím môi, đưa tay vuốt lại mái tóc bù xù vì ban nãy chạy ngược chạy xuôi, đi theo sát phía sau lưng cô.

 

Hướng Thu Vân nói muốn đi khám thực ra là lấy cớ, chẳng qua cô chỉ không muốn ở cạnh bên Hạ Vũ Hào mà thôi.

 

Lúc này thấy anh cứ bám theo sát sao phía sau cô như vậy, cô hơi nhíu mày, cuối cùng vẫn không nhịn được: "Anh đi theo tôi làm cái gì?" 

 

"Đi cùng em. Trong đôi mắt Hạ Vũ Hào phản chiếu bóng dáng của cô, đáy mắt âm u giống như vực sâu không đáy, muốn cuốn người ta vào.

 

Hướng Thu Vân không quen bị anh nhìn như vậy, cô hạ mắt xuống lấy đảo mắt sang chỗ khác, tránh né ánh mắt của anh, ngữ khí hòa hoãn hơn một chút so với khi nãy nhưng cũng không tính là tốt: "Không cần. Anh mau về đi, đợi bác sĩ Lục làm kiểm tra chân cho xong tôi sẽ trở về"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK