Sau đó Chu Hồng nhanh chóng gửi lại hai tin nhắn:
“Lâm Tuyết Nghi suýt nữa đã hại chết cô, bây giờ được gả vào nhà cao cửa rộng, sau này trải qua ngày tháng tốt lành, cô không cảm thấy không cam lòng sao?”
“Ở chỗ tôi có đồ tốt của Lâm Tuyết Nghi, lát nữa về chia sẻ cho cô, chắc là cô sẽ thấy hứng thú”
Hướng Thu Vân nhìn tin nhắn mà cô ấy gửi đến, cong môi đầy châm biếm.
Hạ Vũ Hào nằm ở trên giường cạnh cô, có thể nhìn thấy rõ sự thay đổi nét mặt của cô. Ánh mắt anh hơi đen lại, cổ họng cũng thấy hơi căng chặt.
Cô thật sự không còn giống trước kia nữa... Là bị bọn họ ép!
Hướng Thu Vân không trả lời, đặt điện thoại sang một bên.
Nhưng ngay sau đó Chu Hồng lại gửi cho cô mấy video ngắn của Lâm Tuyết Nghi.
Cô nhíu mày, nhìn hình ảnh trên video, vốn định trả lời lại Chu Hồng, nhưng lại không cẩn thận nhấp vào đoạn video ngắn trong đó.
“Ưm... ưm... đừng ngừng... Tổng giám đốc Vương, nhanh... nhanh lên..”
Tiếng cơ thể va vào nhau và tiếng nỉ non yêu kiều mềm mại của phụ nữ cùng vang lên, con ngươi của Hướng Thu Vân co chặt lại, trong lòng thầm kêu thình thịch, nhanh chóng thoát khỏi đoạn video ngắn.
Phòng bệnh lại trở nên im lặng một lần nữa, cứ như là chưa từng xảy ra chuyện gì.
Hướng Thu Vân cũng không biết bản thân đang nghĩ gì, cô nhìn về phía Hạ Vũ Hào theo bản năng, vừa hay gặp phải tầm mắt của anh. Đáy mắt anh đen kịt một mảnh, ảnh mắt nhìn cô có hơi kinh ngạc và bất ngờ.
“Video người khác chụp lén Lâm Tuyết Nghi”
Hướng Thu Vân nhíu mày nói một câu.
Hạ Vũ Hào hờ hững “ừ” một tiếng.
Hướng Thu Vân nhìn anh, cũng không biết anh có tin hay không. Cô mím môi, thu ánh mắt lại sầm mặt xuống.
“Cái thứ này, tôi cảm thấy hẳn là có ích cho cổ”
Chu Hồng lại gửi một tin nhắn nữa.
Ánh mắt Hướng Thu Vân lóe lên, giống như là thất vọng, như là châm chọc, lại như là tự giễu.
Cô cười nhạt một tiếng, trả lời lại Chu Hồng.
“Cô thật lòng thật dạ trả giá nhiều vì Trình Thành như vậy, anh ta lại chia tay cô ở bên cạnh người phụ nữ khác.
Còn loại người như Lâm Tuyết Nghi vì mang thai con của ông cụ Lâm, lập tức được gả vào nhà giàu, cô ghen tị?”