*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phái nữ trời sinh yêu thích mùi thơm, nếu không Đại phu nhân đã không bảo thị nữ đi khắp kinh thành tìm xà phòng thơm.
Sau đó không tìm được, thậm chí còn từng mơ hồ biểu đạt ý muốn với Chu phu nhân, kết quả Chu phu nhân lại nói bà ta cũng chỉ có vài hộp mà thôi.
Vì thế, Đại phu nhân còn tiếc nuối mất mấy ngày.
Không ngờ xà phòng thơm được làm bởi Kim Phi.
“Hoài Nhi và Kim tiên sinh là bạn thân, sau này tất nhiên tỷ tỷ sẽ không thiếu xà phòng thơm”.
Mẹ Khánh Hoài cười nói: “Nếu tỷ tỷ muốn dùng thì cứ nói với muội, muội sẽ viết thư thỉnh cầu Kim tiên sinh, muội muốn có thì Kim tiên sinh chắc sẽ nể mặt muội”.
Với mối quan hệ của Khánh Hoài với Kim Phi, bà ấy thật sự có tư cách để nói lời này.
Bị Đại phu nhân đè ép nhiều năm như vậy, bây giờ bà ấy có cảm giác hãnh diện.
Trong lòng càng có ấn tượng tốt với Kim Phi chưa từng gặp lần nào.
“Nhị phu nhân quá lời rồi, trước khi đến đây tiên sinh đã đặc biệt nhắn nhủ với Lạc Lan, phu nhân là mẹ của Hầu gia, tiên sinh vẫn luôn coi phu nhân như trưởng bối của mình”.
Lạc Lan cười nói: “Nếu sau này phu nhân muốn xà phòng thơm, chỉ cần sai nha hoàn nói với Lạc Lan là được”.
Dù Kim Phi có nói như vậy hay không thì lời nói của Lạc Lan cũng khiến mẹ Khánh Hoài rất vui.
“Kim tiên sinh cũng là nam tước, tiền đồ vô hạn, sao có thể nói là với cao chứ? Thật ra trong thư Hoài Nhi cũng có nói, nó và Kim tiên sinh tuy không phải huynh đệ, nhưng đã từng trải qua sống chết có nhau, từ lâu đã coi nhau như huynh đệ ruột thịt”.
Đại phu nhân đứng ở một bên, sắc mặt hơi mất tự nhiên.
Hai đứa con trai bà tuy là con ruột của Khánh Quốc công, nhưng xét về công trạng và năng lực hoàn toàn không thể so với Khánh Hoài.
Bây giờ ngay cả bạn bè của Khánh Hoài cũng mạnh hơn đám bạn xấu của con trai của bà ta rất nhiều.
Bình thường hai con trai bà ta dẫn bạn về phủ, căn bản không thể gặp được Khánh Quốc công.
Nhưng hôm nay, khi nhận được thiệp của Kim Phi, Khánh Quốc công lập tức cho quản gia lùi lại cuộc hẹn trước đó, để gặp đám người Thiết Chùy trước.
Không chỉ chọn gặp ở thư phòng, còn phái người gọi bà ta và Nhị phu nhân tới, rõ ràng không coi Kim Phi là người ngoài.
Nhị phu nhân cũng nhìn ra điều này nên mới dám nói Khánh Hoài coi Kim Phi như huynh đệ ruột thịt của mình.
Lạc Lan đã được Đường Tiểu Bắc lựa chọn, tất nhiên không phải người vô dụng.
Phái nữ trời sinh yêu thích mùi thơm, nếu không Đại phu nhân đã không bảo thị nữ đi khắp kinh thành tìm xà phòng thơm.
Sau đó không tìm được, thậm chí còn từng mơ hồ biểu đạt ý muốn với Chu phu nhân, kết quả Chu phu nhân lại nói bà ta cũng chỉ có vài hộp mà thôi.
Vì thế, Đại phu nhân còn tiếc nuối mất mấy ngày.
Không ngờ xà phòng thơm được làm bởi Kim Phi.
“Hoài Nhi và Kim tiên sinh là bạn thân, sau này tất nhiên tỷ tỷ sẽ không thiếu xà phòng thơm”.
Mẹ Khánh Hoài cười nói: “Nếu tỷ tỷ muốn dùng thì cứ nói với muội, muội sẽ viết thư thỉnh cầu Kim tiên sinh, muội muốn có thì Kim tiên sinh chắc sẽ nể mặt muội”.
Với mối quan hệ của Khánh Hoài với Kim Phi, bà ấy thật sự có tư cách để nói lời này.
Bị Đại phu nhân đè ép nhiều năm như vậy, bây giờ bà ấy có cảm giác hãnh diện.
Trong lòng càng có ấn tượng tốt với Kim Phi chưa từng gặp lần nào.
“Nhị phu nhân quá lời rồi, trước khi đến đây tiên sinh đã đặc biệt nhắn nhủ với Lạc Lan, phu nhân là mẹ của Hầu gia, tiên sinh vẫn luôn coi phu nhân như trưởng bối của mình”.
Lạc Lan cười nói: “Nếu sau này phu nhân muốn xà phòng thơm, chỉ cần sai nha hoàn nói với Lạc Lan là được”.
Dù Kim Phi có nói như vậy hay không thì lời nói của Lạc Lan cũng khiến mẹ Khánh Hoài rất vui.
“Kim tiên sinh cũng là nam tước, tiền đồ vô hạn, sao có thể nói là với cao chứ? Thật ra trong thư Hoài Nhi cũng có nói, nó và Kim tiên sinh tuy không phải huynh đệ, nhưng đã từng trải qua sống chết có nhau, từ lâu đã coi nhau như huynh đệ ruột thịt”.
Đại phu nhân đứng ở một bên, sắc mặt hơi mất tự nhiên.
Hai đứa con trai bà tuy là con ruột của Khánh Quốc công, nhưng xét về công trạng và năng lực hoàn toàn không thể so với Khánh Hoài.
Bây giờ ngay cả bạn bè của Khánh Hoài cũng mạnh hơn đám bạn xấu của con trai của bà ta rất nhiều.
Bình thường hai con trai bà ta dẫn bạn về phủ, căn bản không thể gặp được Khánh Quốc công.
Nhưng hôm nay, khi nhận được thiệp của Kim Phi, Khánh Quốc công lập tức cho quản gia lùi lại cuộc hẹn trước đó, để gặp đám người Thiết Chùy trước.
Không chỉ chọn gặp ở thư phòng, còn phái người gọi bà ta và Nhị phu nhân tới, rõ ràng không coi Kim Phi là người ngoài.
Nhị phu nhân cũng nhìn ra điều này nên mới dám nói Khánh Hoài coi Kim Phi như huynh đệ ruột thịt của mình.
Lạc Lan đã được Đường Tiểu Bắc lựa chọn, tất nhiên không phải người vô dụng.