“Nhuận Nương, đun một nồi nước nóng mang tới đây!
Kim Phi bước vào sân và hô to về phía nhà bếp.
Bất kể vì lí do gì Thiết Thế Hâm tới đây, ông ta là người phụ trách viện Khu Mật, là cánh tay đắc lực của Cửu công chúa, còn tới tận Đông Hải, Kim Phi phải coi trọng ông ta.
Không nhất thiết phải đến bến tàu để đón tiếp nhưng cần phải chuẩn bị trà.
Giao phó cho Nhuận Nương xong, Kim Phi đang định quay lại thư phòng thì ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.
Sau đó, cận vệ cùng Thiết Thế Hâm đi vào.
Đi theo đăng sau Thiết Thế Hâm có hai nhân viên hộ tống và một người đàn ông trung niên xa lạ.
"Tiên sinh!"
Mấy người đồng thời hành lễ với Kim Phi.
"Thiết đại nhân!"
Kim Phi chắp tay thi lễ, sau đó nhìn về phía sau Thiết Thế Hâm.
Không cần hỏi, hai nhân viên hộ tống đó là để bảo vệ an toàn cho Thiết Thế Hâm, còn người đàn ông trung niên kia mặc một chiếc áo choàng dài, nhìn dáng người có vẻ yếu ớt, phải là một người có học
Thiết Thế Hâm là một người đàn ông rất chừng mực, ông ta đã đi hàng ngàn dặm từ Xuyên Thục đến Đông Hải và mang theo một người lạ, Kim Phi khó có thể không tò mò.
Với thân phận hiện tại của Kim Phi, cho dù tính cách của y dễ gần, nhưng hầu hết mọi người lần đầu nhìn thấy y đều không khỏi có chút rụt rè, vì sợ cư xử không đúng mực sẽ khiến Kim Phi không hài lòng.
Người đàn ông trung niên trước mắt thì không như vậy.
Sau khi hành lễ với Kim Phi, ông ta ngẩng đầu nhìn Kim Phi, trong mắt tràn đầy tò mò, xen lẫn chút kinh ngạc, nhưng không có chút kiêng dè nào.
Thiết Thế Hâm cũng chú ý tới ánh mắt của Kim Phi, cười nói: "Kim tiên sinh, để ta giới thiệu một chút, vị này là ngự sử đại phu mà bệ hạ mới bổ nhiệm, Từ Cương đại nhân, là bệ hạ đặc biệt mời tới từ Giang Nam, ba ngày trước mới vừa đến đảm nhiệm!"
Kim Phi nghe vậy, trong lòng không khỏi cười khổ.
Ở thời đại phong kiến, có một thể chế tên là ngự sử đài, có trách nhiệm chính là giám sát các quan lại và báo cáo về những tin đồn thất thiệt.
Báo cáo tin đồn thất thiệt có nghĩa là các quan viên của ngự sử đài không cần đưa ra bằng chứng mà có thể tố cáo, vạch tội các quan, thậm chí còn khiển trách hoàng đế.
Một vài quan viên ngự sử ngay thẳng to gan thậm chí còn dám mắng hoàng đế.
Theo luật lệ của triều đình, bất kỳ quan viên nào, kể cả hoàng đế, đều không được trả thù các quan viên của ngự sử đài.
Ngoài ra, ngự sử đài không thực sự có quyền lực, tuy vậy, hoàng đế và các quan viên sẽ không biểu hiện ra lòng dạ của mình, sẽ không trả thù các quan viên
của ngự sử đài, ít nhất là không trả thù công khai.
Nói trắng ra là, ngự sử đài là một thể chế đặc biệt chuyên tìm lỗi sai của con người, và ngự sử đại phu chính là chỉ huy trưởng của ngự sử đài.
Cuối cùng Kim Phi cũng biết tại sao Thiết Thế Hâm lại tới Đông Hải.
Sau nửa ngày náo loạn, cự tuyệt bản thân chưa đã, còn đặc biệt mang một chuyên gia tấn công người khác tới Đông Hải mời một bữa...
Kim Phi bước vào sân và hô to về phía nhà bếp.
Bất kể vì lí do gì Thiết Thế Hâm tới đây, ông ta là người phụ trách viện Khu Mật, là cánh tay đắc lực của Cửu công chúa, còn tới tận Đông Hải, Kim Phi phải coi trọng ông ta.
Không nhất thiết phải đến bến tàu để đón tiếp nhưng cần phải chuẩn bị trà.
Giao phó cho Nhuận Nương xong, Kim Phi đang định quay lại thư phòng thì ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.
Sau đó, cận vệ cùng Thiết Thế Hâm đi vào.
Đi theo đăng sau Thiết Thế Hâm có hai nhân viên hộ tống và một người đàn ông trung niên xa lạ.
"Tiên sinh!"
Mấy người đồng thời hành lễ với Kim Phi.
"Thiết đại nhân!"
Kim Phi chắp tay thi lễ, sau đó nhìn về phía sau Thiết Thế Hâm.
Không cần hỏi, hai nhân viên hộ tống đó là để bảo vệ an toàn cho Thiết Thế Hâm, còn người đàn ông trung niên kia mặc một chiếc áo choàng dài, nhìn dáng người có vẻ yếu ớt, phải là một người có học
Thiết Thế Hâm là một người đàn ông rất chừng mực, ông ta đã đi hàng ngàn dặm từ Xuyên Thục đến Đông Hải và mang theo một người lạ, Kim Phi khó có thể không tò mò.
Với thân phận hiện tại của Kim Phi, cho dù tính cách của y dễ gần, nhưng hầu hết mọi người lần đầu nhìn thấy y đều không khỏi có chút rụt rè, vì sợ cư xử không đúng mực sẽ khiến Kim Phi không hài lòng.
Người đàn ông trung niên trước mắt thì không như vậy.
Sau khi hành lễ với Kim Phi, ông ta ngẩng đầu nhìn Kim Phi, trong mắt tràn đầy tò mò, xen lẫn chút kinh ngạc, nhưng không có chút kiêng dè nào.
Thiết Thế Hâm cũng chú ý tới ánh mắt của Kim Phi, cười nói: "Kim tiên sinh, để ta giới thiệu một chút, vị này là ngự sử đại phu mà bệ hạ mới bổ nhiệm, Từ Cương đại nhân, là bệ hạ đặc biệt mời tới từ Giang Nam, ba ngày trước mới vừa đến đảm nhiệm!"
Kim Phi nghe vậy, trong lòng không khỏi cười khổ.
Ở thời đại phong kiến, có một thể chế tên là ngự sử đài, có trách nhiệm chính là giám sát các quan lại và báo cáo về những tin đồn thất thiệt.
Báo cáo tin đồn thất thiệt có nghĩa là các quan viên của ngự sử đài không cần đưa ra bằng chứng mà có thể tố cáo, vạch tội các quan, thậm chí còn khiển trách hoàng đế.
Một vài quan viên ngự sử ngay thẳng to gan thậm chí còn dám mắng hoàng đế.
Theo luật lệ của triều đình, bất kỳ quan viên nào, kể cả hoàng đế, đều không được trả thù các quan viên của ngự sử đài.
Ngoài ra, ngự sử đài không thực sự có quyền lực, tuy vậy, hoàng đế và các quan viên sẽ không biểu hiện ra lòng dạ của mình, sẽ không trả thù các quan viên
của ngự sử đài, ít nhất là không trả thù công khai.
Nói trắng ra là, ngự sử đài là một thể chế đặc biệt chuyên tìm lỗi sai của con người, và ngự sử đại phu chính là chỉ huy trưởng của ngự sử đài.
Cuối cùng Kim Phi cũng biết tại sao Thiết Thế Hâm lại tới Đông Hải.
Sau nửa ngày náo loạn, cự tuyệt bản thân chưa đã, còn đặc biệt mang một chuyên gia tấn công người khác tới Đông Hải mời một bữa...