Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù lão trưởng trấn mới làm quan, không có kiến thức chính trị, nhưng đã sống hơn nửa đời người, huyện lệnh ám chỉ rõ ràng như vậy, ông ta vẫn phản ứng lại kịp được.

Huyện lệnh là đang nói với ông ta, trấn Tân Nguyệt có gián điệp của triều đình.

Việc nhấn mạnh mấy từ "ta cũng không biết" là để nhắc nhở lão trưởng trấn, đừng nghĩ đến việc điều tra gián điệp triều đình là ai, phải giả vờ như không biết, làm tốt công việc chức trách của mình là được rồi.

Hiểu rõ những điều này, lão trưởng trấn liên tục gật đầu: "Hồ huyện lệnh, ngài nói đúng, ta nhất định toàn lực hợp tác với công việc của ngài!"

Huyện lệnh hài lòng gật đầu, sau đó hỏi: "Rốt cuộc ba huynh đệ nhà họ Hà là có chuyện gì?"

Mặc dù trên tài liệu mô tả những gì đã xảy ra, nhưng nó tương đối ngắn gọn đơn giản, huyện lệnh vẫn muốn hỏi rõ hơn chút.

"Là như thế này... Lão trưởng trấn kể lại chuyện đã xảy ra.

Thật ra chuyện này cũng không phức tạp, những gì lão trưởng trấn nói gần giống như trong văn kiện đã nói.

Ba huynh đệ nhà họ Hà thấy tiền nổi lòng tham, tìm ra một chỗ sơ hở, muốn lợi dụng để kiếm một khoản.

Chỉ là bọn họ không biết Kim Phi và Cửu công chúa đều quan tâm đến chuyện này,. ngôn tình hay

cho nên mới đâm đầu vào họng súng. "Hồ huyện lệnh, ngài định xử lý như thế nào?" Lão trưởng trấn hỏi.

"Đối với loại ác bá trong làng này đương nhiên phải xử lý nghiêm khắc rồi!"

Huyện lệnh cúi đầu suy nghĩ một lát, sau đó ngẩng đầu nhìn lão trưởng trấn: "Lão La, †a có một cách, có lẽ ngươi phải vất vả chút!"

"Hồ huyện lệnh, ngài cứ việc ra lệnh đi, chỉ cần có lợi cho người dân, Lão La ta không sợ vất vải"

Lão trưởng trấn võ ngực bảo đảm. Huyện lệnh gật đầu, ghé vào tai lão trưởng trấn nói ra kế hoạch của mình. Lão trưởng trấn vừa nghe vừa gật đầu.

Hơn mười phút sau, lão trưởng trấn dẫn theo trợ lý và hai nhân viên văn phòng đi về phía vùng đất hoang bên ngoài trấn.

Ông ta vừa rời khỏi sân không xa, có mấy người dân chặn lại: "La trưởng trấn, ngày quản người nhà họ Hà đi, bọn họ quá độc đoán rồi!"

"Đúng vậy, mảnh đất lớn như vậy, mấy trăm mẫu đất, bọn họ chỉ tùy tiện đào hai xẻng đã coi là của bọn họ rồi!"

"Các ngươi cũng đừng làm khó trưởng trấn nữa, không nhìn thấy đầu La trưởng trấn bị bọn họ đánh vỡ sao?"

"Bọn họ cũng quá vô pháp vô thiên rồi mà, La trưởng trấn, hay là chúng ta tổ chức dân quân bắt bọn họ đưa đến huyện đi!"

Hiện nay Xuyên Thục khai chiến khắp nơi, thiết hụt binh lính, mỗi huyện đều được trang bị một số binh phủ, nhưng các đơn vị cấp trấn thì chỉ bổ nhiệm một trấn trưởng và một vài nhân viên văn phòng, không có trang bị lực lượng vũ trang.

Nhưng các trấn làng đều có thể thành lập đội dân quân, tiến hành huấn luyện cơ bản trong thời gian nông nhàn, nếu có thổ phỉ hoặc là gặp phải hổ, thì dân quân phải tổ chức để tự bảo vệ mình.

Nói thẳng ra là, dân quân cũng gần giống với đôi đánh hổ lúc trước, chỉ là tình hình hiện tại đặc biệt, triều đình giao cho bọn họ một số quyền thực thi pháp luật cơ bản, có thể coi là một tổ chức nửa chính thức nửa tư nhân.

Ba huynh đệ nhà họ Hà có lòng chiếm đất, ngoại trừ ba huynh đệ có thể đánh được

thì còn có một đám côn đồ tụ tập dưới trướng, người bình thường căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.

Ngày hôm qua có người bảo lão trưởng trấn tổ chức dân quân trấn áp bọn họ, chỉ là theo quy định, trừ khi gặp phải mãnh thú như hổ tấn công, hoặc bị thổ phỉ, kẻ địch tấn công bất ngờ, nếu không việc điều động dân quân phải được báo trước.

Mặc dù ba huynh đệ nhà họ Hà chiếm đất rất đáng ghét, nhưng nghiêm túc mà nói, không đáp ứng được điều kiện điều động dân quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK