Vấn đề lương thực là vấn đề Kim Phi quan tâm nhất hiện giờ.
Muốn giải quyết vấn đề này, Kim Phi chỉ có thể nghĩ đến ba biện pháp.
Đầu tiên là tự mình gây trồng giống tốt, thứ hai là thực hiện trồng trọt hiệu quả cao, phát triển đất hoang trên quy mô lớn.
Thứ ba là ra biển tìm giống của các loại cây trồng có năng suất cao như khoai lang, khoai tây.
Biện pháp thứ nhất cần thời gian khá dài, năm đó Viên Lão gần như tốn hết cả đời mới cải tiến giống lúa nước lai.
Bây giờ Ngụy Vô Nhai cũng đang làm chuyện tương tự.
Nhưng kiến thức và kỹ thuật của ông ấy không thể so sánh với Viên Lão, hơn nữa ông ấy đã lớn tuổi, cho dù có Kim Phi hỗ trợ, cả đời ông ấy có thể sản xuất được lúa nước lai giống hay không cũng không biết.
Biện pháp thứ hai cũng rất khó thực hiện trong thời gian ngắn.
Muốn khai hoang quy mô lớn và trồng trọt hiệu quả cao thì chắc chắn không thể dựa vào gia súc truyền thống, mà ít nhất cần có máy kéo để đạt được cơ chế canh tác cơ giới hóa cơ bản nhất.
Muốn chế tạo ra máy kéo thì trước tiên phải làm ra máy
Điều này còn liên quan đến việc thay thế và nâng cấp các ngành liên quan như máy tiện, không thể hoàn thành trong một hai ngày.
Như thế chỉ còn biện pháp thứ ba, thực hiện một chuyến hành trình dài để tìm ra những hạt giống tốt.
Mặc dù kế hoạch này cần khá nhiều thời gian, cũng phải mất vài năm, nhưng so với hai phương án trước đã là cách nhanh nhất rồi.
Nghe nói thuyền bọc thép đã hoàn thành trước thời hạn, Kim Phi cũng không đợi được nữa rồi.
Sau khi Hồng Đào Hồng đi, y đi hỏi tình hình của Bắc. Thiên Tâm, sau đó dẫn Thiết Chùy đến xưởng đóng thuyền số một.
Bước vào xưởng đóng thuyền, Kim Phi đi thẳng đến boong tàu, sau đó đi vào trong khoang tàu theo cầu thang.
Thuyền bọc thép này là do Kim Phi thiết kế, trong quá trình chế tạo, Kim Phi cũng không biết mình đã đến đây bao nhiêu lần, đã rất quen thuộc với bên trong khoang tàu rồi.
Sau khi vào khoang tàu, y đi thẳng đến khoang động cơ.
Trước đó Hồng Đào Bình đã tiến hành kiểm tra nhiều lần, máy hơi nước đã chạy suốt cả buổi sáng, đẩy cánh cửa khá nặng của khoang động cơ, một luồng nhiệt ập vào mặt y.
Đây là nhiệt lượng mà nồi hơi thiêu đốt và máy hơi nước vận hành sản sinh ra.
Các công nhân bên trong đều chỉ mặc một chiếc quần ngắn, trên cổ treo một cái khăn.
Khăn của mọi người đều ướt đẫm, không biết là cố ý ngâm nước để hạ nhiệt hay là bị mồ hôi thấm ướt.
Thấy Kim Phi bước vào, mọi người đều tất bật đi tìm quần áo.
“Được rồi, đều là đàn ông cả, sợ gì chứ”, Kim Phi cao giọng nói.
Trong khoang động cơ có nồi hơi và máy hơi nước, mặc. dù tường của khoang tàu được thiết kế có cửa sổ, cửa sổ cũng được mở ra nhưng do thuyền bọc thép đang neo đậu trong xưởng đóng thuyền nên cách ngoài cửa sổ không xa có một là bức tường, không có thông gió, nên bên nhiệt độ trong khoang tàu rất cao.
Các công nhân ăn mặc như vậy, cứ nửa canh giờ lại phải ra ngoài ngâm mình trong nước lạnh, nếu mặc quá kín, e là cũng không kiên trì được nửa canh giờ đã bị cảm nắng.
Trước khi đến, Kim Phi đã biết sẽ có cảnh tượng này, thế nên các thành viên nữ của đội cận vệ đều ở lại bên ngoài.
Trong quá trình đóng thuyền bọc thép, Kim Phi sống ở xưởng đóng thuyền một thời gian, y cũng quen với các công nhân, các công nhân đều hiểu rõ tính cách của Kim Phi.
Thấy y không dẫn cận vệ nữ vào, tất cả đều dừng lại, mỉm cười chào Kim Phi.
Muốn giải quyết vấn đề này, Kim Phi chỉ có thể nghĩ đến ba biện pháp.
Đầu tiên là tự mình gây trồng giống tốt, thứ hai là thực hiện trồng trọt hiệu quả cao, phát triển đất hoang trên quy mô lớn.
Thứ ba là ra biển tìm giống của các loại cây trồng có năng suất cao như khoai lang, khoai tây.
Biện pháp thứ nhất cần thời gian khá dài, năm đó Viên Lão gần như tốn hết cả đời mới cải tiến giống lúa nước lai.
Bây giờ Ngụy Vô Nhai cũng đang làm chuyện tương tự.
Nhưng kiến thức và kỹ thuật của ông ấy không thể so sánh với Viên Lão, hơn nữa ông ấy đã lớn tuổi, cho dù có Kim Phi hỗ trợ, cả đời ông ấy có thể sản xuất được lúa nước lai giống hay không cũng không biết.
Biện pháp thứ hai cũng rất khó thực hiện trong thời gian ngắn.
Muốn khai hoang quy mô lớn và trồng trọt hiệu quả cao thì chắc chắn không thể dựa vào gia súc truyền thống, mà ít nhất cần có máy kéo để đạt được cơ chế canh tác cơ giới hóa cơ bản nhất.
Muốn chế tạo ra máy kéo thì trước tiên phải làm ra máy
Điều này còn liên quan đến việc thay thế và nâng cấp các ngành liên quan như máy tiện, không thể hoàn thành trong một hai ngày.
Như thế chỉ còn biện pháp thứ ba, thực hiện một chuyến hành trình dài để tìm ra những hạt giống tốt.
Mặc dù kế hoạch này cần khá nhiều thời gian, cũng phải mất vài năm, nhưng so với hai phương án trước đã là cách nhanh nhất rồi.
Nghe nói thuyền bọc thép đã hoàn thành trước thời hạn, Kim Phi cũng không đợi được nữa rồi.
Sau khi Hồng Đào Hồng đi, y đi hỏi tình hình của Bắc. Thiên Tâm, sau đó dẫn Thiết Chùy đến xưởng đóng thuyền số một.
Bước vào xưởng đóng thuyền, Kim Phi đi thẳng đến boong tàu, sau đó đi vào trong khoang tàu theo cầu thang.
Thuyền bọc thép này là do Kim Phi thiết kế, trong quá trình chế tạo, Kim Phi cũng không biết mình đã đến đây bao nhiêu lần, đã rất quen thuộc với bên trong khoang tàu rồi.
Sau khi vào khoang tàu, y đi thẳng đến khoang động cơ.
Trước đó Hồng Đào Bình đã tiến hành kiểm tra nhiều lần, máy hơi nước đã chạy suốt cả buổi sáng, đẩy cánh cửa khá nặng của khoang động cơ, một luồng nhiệt ập vào mặt y.
Đây là nhiệt lượng mà nồi hơi thiêu đốt và máy hơi nước vận hành sản sinh ra.
Các công nhân bên trong đều chỉ mặc một chiếc quần ngắn, trên cổ treo một cái khăn.
Khăn của mọi người đều ướt đẫm, không biết là cố ý ngâm nước để hạ nhiệt hay là bị mồ hôi thấm ướt.
Thấy Kim Phi bước vào, mọi người đều tất bật đi tìm quần áo.
“Được rồi, đều là đàn ông cả, sợ gì chứ”, Kim Phi cao giọng nói.
Trong khoang động cơ có nồi hơi và máy hơi nước, mặc. dù tường của khoang tàu được thiết kế có cửa sổ, cửa sổ cũng được mở ra nhưng do thuyền bọc thép đang neo đậu trong xưởng đóng thuyền nên cách ngoài cửa sổ không xa có một là bức tường, không có thông gió, nên bên nhiệt độ trong khoang tàu rất cao.
Các công nhân ăn mặc như vậy, cứ nửa canh giờ lại phải ra ngoài ngâm mình trong nước lạnh, nếu mặc quá kín, e là cũng không kiên trì được nửa canh giờ đã bị cảm nắng.
Trước khi đến, Kim Phi đã biết sẽ có cảnh tượng này, thế nên các thành viên nữ của đội cận vệ đều ở lại bên ngoài.
Trong quá trình đóng thuyền bọc thép, Kim Phi sống ở xưởng đóng thuyền một thời gian, y cũng quen với các công nhân, các công nhân đều hiểu rõ tính cách của Kim Phi.
Thấy y không dẫn cận vệ nữ vào, tất cả đều dừng lại, mỉm cười chào Kim Phi.