Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu ta không đến thì thế nào?”, Kim Phi nói: “Bây giờ ngươi đã là chỉ huy trưởng của chiến đội áo giáp đen, hành động lần này sẽ do ngươi phụ trách hoàn

toàn, yêu cầu của ta là không được để ai trong quân Dã Lang chạy thoát”.

“Vâng, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”, Đại Tráng đứng thẳng lưng cung kính nói.

“Vậy ngươi mau đi sắp xếp đi, cần gì thì nói với ta là được”. “Vâng!”

Đại Tráng lại chào y, dẫn theo Hầu Tử rời đi, quay về túc xá của nhân viên hộ tống, nghiên cứu kế hoạch tác chiến.

Một canh giờ sau, Đại Tráng đánh trống dàn trận.

Cựu binh áo giáp đen và binh lính đại đội trinh sát nhanh chóng lao ra khỏi túc xá, tập hợp trên khoảng đất trống giữa sân.

“Chẳng phải các ngươi cứ cảm thấy nhiệm vụ không đủ đó sao? Bây giờ có nhiệm vụ rồi”.

Đại Tráng chỉ về hướng kênh Mô Ngư: “Bộ lạc Thương Ưng ở Cao Nguyên dẫn theo đội quân hơn ba ngàn người, có ý định uy hiếp đập Đô Giang, tiên sinh ra lệnh cho chiến đội áo giáp đen chúng ta tiêu diệt tất cả kẻ thù ở kênh Mô Ngư, không được bỏ sót một ai.

Các ngươi có tự tin hoàn thành nhiệm vụ không?”

“Có!”

Cựu binh áo giáp đen và lính trinh sát đều cao giọng hô.

“Tốt lắm, bây giờ ta sắp xếp nhiệm vụ”.

Đại Tráng lấy bản kế hoạch nhiệm vụ vừa làm xong, bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho từng người.

Cùng lúc đó phi thuyền vẫn đang đợi tin tức bên này cũng bắt đầu nạp khí.

Đến khi phi thuyền chuẩn bị sẵn sàng, Đại Tráng cũng đã sắp xếp xong nhiệm vụ.

Để phòng trường hợp như lần trước, lần này Đại Tráng phân tán cựu binh áo giáp đen và đại đội trinh sát ra, tổ chức lại rồi trộn lẫn với nhau.

Khi các cựu binh được chia thành các nhóm, Đại Tráng cử người đi tìm Nathan: “Ta đã xin chỉ thị của tiên sinh, tiên sinh cho phép ngươi đến xem trận chiến, nhưng ngươi phải tuân theo mệnh lệnh của bọn ta trong toàn bộ quá trình, ngươi hiểu không?”

“Đã rổ”.

Nathan vỗ ngực đảm bảo: “Ta nhất định sẽ nghe theo tráng sĩ”.

“Vậy thì tốt”, Đại Tráng chỉ vào phi thuyền bên trái: “Ngươi lên trước đi”.

Nathan không nói gì nữa, đi về phía phi thuyền.

Sau đó Hầu Tử và Đại Tráng dẫn đội của mình leo lên hai chiếc phi thuyền rồi rời khỏi đập Đô Giang.

Kim Phi vẫn còn bên đập nước ngẩng đầu lên nhìn không trung.

Chiến đội áo giáp đen chỉ có mấy trăm người, trong khi đối thủ có tới hàng ngàn người, còn là đội quân hung hãn nhất trong bộ lạc Thương Ưng, nếu nói Kim Phi không lo lắng là giả.

Nhưng y biết chiến đấu là con đường trưởng thành nhanh nhất của binh lính, đồng thời cũng là cách nhanh nhất để đẩy nhanh quá trình hòa nhập giữa cựu

binh áo giáp đen và đại đội trinh sát.

Nhìn mãi đến khi hai chiếc phi thuyền biến mất khỏi tầm mắt, Kim Phi mới thu lại ánh mắt, quay đầu nhìn Tả Phi Phi: “Người của các nàng đã xuất phát rồi sao?”

“Xuất phát rồi”, Tả Phi Phi đáp.

Lúc này Kim Phi mới khẽ gật đầu, nhận lấy bản vẽ từ trong tay Ngụy Đại Đồng, tiếp tục nghiên cứu đập nước.

Trên phi thuyền, hai tay Nathan siết chặt lan can, nhìn xuống bên dưới.

Nathan cứ nghĩ chiến đội áo giáp đen muốn đến kênh Mô Ngư, dùng phi thuyền ném bom quân Dã Lang, nhưng sau khi phi thuyền cất cánh, ông ta mới nhận ra phi thuyền không bay về hướng kênh Mô Ngư mà bay thẳng về phía Bắc, hơn nữa còn đang lên cao, chẳng mấy chốc đã lên đến tầng mây.

Sau đó, hai chiếc phi thuyền tách ra, chiếc phi thuyền mà Nathan đi trước tiên bay về phía bắc hơn mười dặm phía trên đám mây, sau đó chuyển hướng bay về phía tây, bay thêm mấy chục dặm nữa mới hạ thấp độ cao.

Khả năng định hướng và khoảng cách của Nathan khá tốt, thông qua suy đoán khoảng cách, lúc này có lẽ chiếc phi thuyền đã bay phía sau kênh Mô Ngư.

“Xem ra chiếc phi thuyền này muốn chặn đường lui của đối phương”.

Trong lúc đang suy nghĩ, Nathan nhìn thấy các cựu binh áo giáp đen bắt đầu lần lượt treo balo trước ngực, sau đó xếp hàng để nhận balo mới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK