"Cũng không có gì to tát cả, ta chỉ đến xin tiên sinh thứ lỗi và cũng để bàn bạc một chút vấn đề cần giải quyết." Kim Phi trả lời.
“Lần trước ta mặt dày mày dạn đi gặp Thiết Thế Hâm, cũng gặp Bệ hạ nhưng Bệ hạ nói gần đây triều đình thật sự không có tiền nên nói ta huấn luyện học viên trước, chuyện phòng học thì sau thu hãy nói."
Phương Linh Quân nhìn Kim Phi: "Kim tiên sinh đã nghĩ ra cách để giải quyết sao?”
"Bây giờ ta có một ý tưởng, không phải đang tới thảo luận với Phương tiên sinh đây sao?”
Kim Phi vừa nói vừa giải thích kế hoạch huy động người dân xây dựng trường học: "Phương tiên sinh thấy có được hay không?"
"Đương nhiên là được, quá được đi chứ! Tiên sinh mở trường học không lấy tiền, chỉ nhờ người dân dọn dẹp trường học cho con cái mình hẳn là người dân chắc chắn sẽ đồng ý!"
Phương Linh Quân võ tay nói: "Sao trước đây ta không nghĩ tới ý tưởng hay ho như vậy nhỉ? Nếu không thì ta đã tìm đến Trần tổng biên tập lâu rồi."
Phương Linh Quân và cha mình đã dạy học gần như cả cuộc đời, đã chứng kiến quá nhiều người dân làm việc chăm chỉ để kiếm tiền và tiết kiệm tiền để cho con mình ăn học.
Bây giờ Kim Phi đã mở trường học miễn phí, đây là một tin vui lớn đối với người dân nên đừng nói là chỉ cần bọn họ giúp dọn dẹp trường học, cho dù bị kêu đi đào bùn, phơi gạch, ngay cả xây nhà thì cũng sẽ có rất nhiều người xắn tay áo lên giúp.
"Nếu tiên sinh cảm thấy được, lát nữa ta sẽ đến gặp Trần Văn Viễn để bàn bạc chuyện xuất bản."
“Được, được, được Phương Linh Quân hỏi tiên sinh.”
"Vậy thì tốt quá."
Trong khi hai người đang trò chuyện, Lục Liễu lại đi tới phía sau còn có một cô gái nhỏ thanh tú.
Kim Phi ngẫm nghĩ một lúc mới nhận ra cô gái nhỏ này gọi là Tiểu Ninh.
Hai người cúi chào Kim Phi, sau đó nói: "Viện trưởng, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi ngài có thể dùng bữa!"
"Ta có việc với Kim tiên sinh tạm thời chưa ăn!" Phương Linh Quân nói xong đã muốn kéo Kim Phi đi.
Nhưng ông ta vừa mới đi được hai bước đã bị Tiểu Ninh kéo lại: "Viện trưởng, Ngụy tiên sinh nói dạ dày của ngài đã không tốt nên không thể không ăn sáng được!"
"Phương tiên sinh, ăn bữa sáng cũng không mất nhiều thời gian đâu, hay là đi ăn trước đi."
Kim Phi cũng khuyên theo: “Vả lại báo hôm nay đã phát đi thì báo ngày mai cũng đã khắc xong. Dù ngài có lo lắng đến đâu thì sớm nhất cũng phải đến ngày mốt mới xuất bản, nên bây giờ không cần phải vội”
“Cái này cũng đúng Phương Linh Quân ngẫm nghĩ một chút: “Vậy đi ăn cơm trước đi... Ôi, ta giữ hai ngươi ở lại đây giúp đỡ, không ngờ là để lại hai vị tổ tông để sai bảo tal"
“Được rồi, ông ơi, râu của ngài sắp bay lên trời rồi nên đừng giả vờ nữa”
Kim Phi cũng nghe nói ông nội của Lục Liễu đã từng là bạn thân của Phương Linh Quân, nên đã cười trêu ghẹo: “Nếu ngài không muốn Lục Liễu cô nương chăm sóc cho mình, vậy †a chuyển cô ấy đi hổ trợ Tiểu Ngọc thế nào, đúng lúc gần đây Tiểu Ngọc đang thiếu người, ngày hôm qua gặp ta còn kêu ta kiếm người tới hỗ trợ đấy!”
"Hừ, ngài đưa Lục Liễu đi thì ai dạy toán cho ta?" Phương Linh Quân nghe vậy liền sốt ruột: "Không cho, ngài tìm người khác đi!"
Tuy Phương Linh Quân cũng có con cháu nhưng đều đã có gia đình riêng, bên cạnh ông ta cũng chỉ có một bà bạn già. Bây giờ ông ta thật sự đã coi Lục Liễu như cháu gái của mình, nếu như để Lục Liễu ở lại ông ta cũng không yên tâm để cô đi ra ngoài dạy một mình vì sợ cô ra ngoài sẽ bị người bắt nạt.
Làm sao ông ta có thể đồng ý đưa Lục Liễu cho Kim Phi chứ?
Như sợ Kim Phi cướp người đi thật nên ông ta vội kéo Lục Liễu về.
“Lần trước ta mặt dày mày dạn đi gặp Thiết Thế Hâm, cũng gặp Bệ hạ nhưng Bệ hạ nói gần đây triều đình thật sự không có tiền nên nói ta huấn luyện học viên trước, chuyện phòng học thì sau thu hãy nói."
Phương Linh Quân nhìn Kim Phi: "Kim tiên sinh đã nghĩ ra cách để giải quyết sao?”
"Bây giờ ta có một ý tưởng, không phải đang tới thảo luận với Phương tiên sinh đây sao?”
Kim Phi vừa nói vừa giải thích kế hoạch huy động người dân xây dựng trường học: "Phương tiên sinh thấy có được hay không?"
"Đương nhiên là được, quá được đi chứ! Tiên sinh mở trường học không lấy tiền, chỉ nhờ người dân dọn dẹp trường học cho con cái mình hẳn là người dân chắc chắn sẽ đồng ý!"
Phương Linh Quân võ tay nói: "Sao trước đây ta không nghĩ tới ý tưởng hay ho như vậy nhỉ? Nếu không thì ta đã tìm đến Trần tổng biên tập lâu rồi."
Phương Linh Quân và cha mình đã dạy học gần như cả cuộc đời, đã chứng kiến quá nhiều người dân làm việc chăm chỉ để kiếm tiền và tiết kiệm tiền để cho con mình ăn học.
Bây giờ Kim Phi đã mở trường học miễn phí, đây là một tin vui lớn đối với người dân nên đừng nói là chỉ cần bọn họ giúp dọn dẹp trường học, cho dù bị kêu đi đào bùn, phơi gạch, ngay cả xây nhà thì cũng sẽ có rất nhiều người xắn tay áo lên giúp.
"Nếu tiên sinh cảm thấy được, lát nữa ta sẽ đến gặp Trần Văn Viễn để bàn bạc chuyện xuất bản."
“Được, được, được Phương Linh Quân hỏi tiên sinh.”
"Vậy thì tốt quá."
Trong khi hai người đang trò chuyện, Lục Liễu lại đi tới phía sau còn có một cô gái nhỏ thanh tú.
Kim Phi ngẫm nghĩ một lúc mới nhận ra cô gái nhỏ này gọi là Tiểu Ninh.
Hai người cúi chào Kim Phi, sau đó nói: "Viện trưởng, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi ngài có thể dùng bữa!"
"Ta có việc với Kim tiên sinh tạm thời chưa ăn!" Phương Linh Quân nói xong đã muốn kéo Kim Phi đi.
Nhưng ông ta vừa mới đi được hai bước đã bị Tiểu Ninh kéo lại: "Viện trưởng, Ngụy tiên sinh nói dạ dày của ngài đã không tốt nên không thể không ăn sáng được!"
"Phương tiên sinh, ăn bữa sáng cũng không mất nhiều thời gian đâu, hay là đi ăn trước đi."
Kim Phi cũng khuyên theo: “Vả lại báo hôm nay đã phát đi thì báo ngày mai cũng đã khắc xong. Dù ngài có lo lắng đến đâu thì sớm nhất cũng phải đến ngày mốt mới xuất bản, nên bây giờ không cần phải vội”
“Cái này cũng đúng Phương Linh Quân ngẫm nghĩ một chút: “Vậy đi ăn cơm trước đi... Ôi, ta giữ hai ngươi ở lại đây giúp đỡ, không ngờ là để lại hai vị tổ tông để sai bảo tal"
“Được rồi, ông ơi, râu của ngài sắp bay lên trời rồi nên đừng giả vờ nữa”
Kim Phi cũng nghe nói ông nội của Lục Liễu đã từng là bạn thân của Phương Linh Quân, nên đã cười trêu ghẹo: “Nếu ngài không muốn Lục Liễu cô nương chăm sóc cho mình, vậy †a chuyển cô ấy đi hổ trợ Tiểu Ngọc thế nào, đúng lúc gần đây Tiểu Ngọc đang thiếu người, ngày hôm qua gặp ta còn kêu ta kiếm người tới hỗ trợ đấy!”
"Hừ, ngài đưa Lục Liễu đi thì ai dạy toán cho ta?" Phương Linh Quân nghe vậy liền sốt ruột: "Không cho, ngài tìm người khác đi!"
Tuy Phương Linh Quân cũng có con cháu nhưng đều đã có gia đình riêng, bên cạnh ông ta cũng chỉ có một bà bạn già. Bây giờ ông ta thật sự đã coi Lục Liễu như cháu gái của mình, nếu như để Lục Liễu ở lại ông ta cũng không yên tâm để cô đi ra ngoài dạy một mình vì sợ cô ra ngoài sẽ bị người bắt nạt.
Làm sao ông ta có thể đồng ý đưa Lục Liễu cho Kim Phi chứ?
Như sợ Kim Phi cướp người đi thật nên ông ta vội kéo Lục Liễu về.