Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bao vây chúng ta ư?"

Đại đội trưởng của nhân viên hộ tống cười khẩy, quay đầu nhìn tiểu đoàn trưởng.

Tiểu đoàn trưởng vừa rồi luôn đứng sau lưng, nhưng sau khi trải qua trận chiến kênh Hoàng Đồng và chiến đấu với quân chính quy của Đảng Hạng, trong mắt tiểu đoàn trưởng, Trần gia chính là một kẻ quê mùa, tiểu đoàn trưởng lười cãi nhau với ông ta.

Quá thấp kém.

Thấy đại đội trưởng quay đầu, tiểu đoàn trưởng khẽ gật đầu.

"Để ông đây giết chết bọn chúng!" Đại đội trưởng giơ tay lên bắn một mũi tên lệnh lên trời.

Nhân viên hộ tống đã sớm chuẩn bị xong bèn gỡ bỏ rơm rạ dùng để che đậy cung nỏ hạng nặng ra, xe bắn đá bên trong tường rào cũng được giải trừ lớp bọc bên ngoài.

Mấy giây sau, từng đợt tên của cung nỏ hạng nặng bay vào trong đội ngũ của binh lính tư nhân.

Trần gia dù sao cũng không phải là một tướng quân thực sự, cũng căn bản không ngờ "Thổ phỉ' lại có cung nỏ hạng nặng, để gây áp lực cho kẻ địch, ông ta cố ý tập hợp binh lính tư nhân, đứng trên đất trống, nhìn khá có khí thế.

Bây giờ thì hay rồi, binh lính tư nhân đứng xếp hàng trước mặt cung nỏ hạng nặng, là mục tiêu sống.

Mũi tên của cung nỏ hạng nặng giống như xâu kẹo hồ lô vậy, một mũi tên có thể xuyên qua người mấy binh lính tư nhân.

Giờ phút nguy hiểm đó, xe bắn đá cũng khởi động, từng vò dầu hỏa đang cháy ầm ầm lao vào trong bãi lau sậy.

Lau sậy khô héo bốc cháy ngay lập tức, còn được dầu hỏa trợ giúp, bãi lau sậy trong mấy phút ngắn ngủi đã bị đốt thành biển lửa.

Sau một đợt tấn công bằng dầu hỏa, nhóm nhân viên hộ tống lại bắt đầu ném lựu đạn.

Trong một lúc, tiếng nổ vang bên tai không dứt, binh lính tư nhân bị dọa sợ trốn trong bãi lau sậy hét lên thảm thiết xông ra ngoài, nhân viên hộ tống trên đất trống cũng bị cung nỏ hạng nặng dọa sợ mất mật, điên cuồng chạy về phía sau.

Toàn bộ chiến trường trực tiếp rơi vào hỗn loạn.

"Tại sao có thể như vậy? Bọn chúng sao có thể có cung nỏ hạng nặng?”

Trần gia trợn tròn mắt.

Mấy thế gia nhìn thì nghiêm trang đạo mạo, thực ra tranh đấu lẫn nhau vô cùng quyết liệt.

Từ khi biết tất cả kho lương nhà họ Tạ đều bị nhắm đến, Trần gia cho rằng kẻ ra tay là những thế gia khác, muốn thừa dịp thiên hạ đại loạn, tìm một đám thổ phỉ tới cướp địa bàn nhà họ Tạ.

Loại chuyện này trước kia cũng từng xảy ra. Mười mấy năm trước, nhà họ Hà ở Giang Nam có tốc độ quật khởi rất nhanh, cũng thèm muốn địa bàn nhà họ Tạ, nhiều lần gây chuyện công khai lẫn bí mật.

Trần gia trước khi tới đã chuẩn bị tỉnh thần đánh một trận ác liệt.

Nhưng Trần gia cũng không sợ, có câu phép vua thua lệ làng, nơi này dù sao cũng là địa bàn nhà họ Tạ, số người phe ta gấp mấy lần đối phương, đối phương cho dù có mạnh, cũng

không thể một chọi mấy chục được đúng chứ?

Kết quả là bây giờ trận chiến vừa mới bắt đầu, đối phương còn chưa ra mặt đã đánh tan phe ta.

Thổ phỉ nào có cung nỏ hạng nặng, xe bắn đá và lựu đạn? Thổ phỉ nào năng lực chiến đấu mạnh như vậy?

Đây mà là thổ phỉ ư?

Bây giờ mà có người nói với Trần gia những người này là Ngự Lâm Quân, Trần gia cũng tin.

Không, Ngự Lâm Quân cũng không có cung nỏ hạng nặng, xe bắn đá và lựu đạn!

Đây là vũ khí và phương thức tác chiến độc quyền của tiêu cục Trấn Viễn!

Nghĩ tới đây, Trần gia đột nhiên như bị sét đánh ngang tai!

Kẻ đang cướp lấy kho lương thực ở trước mặt, là tiêu cục Trấn Viễn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK