Sau khi tự mình đưa ra lời đảm bảo, thậm chí còn đá con trai mình và ra hiệu bằng mắt.
Cậu con trai út vỗ ngực nói: "Kim tiên sinh, ngài đừng lo lắng, ông già nhà ta đã để lại cho ta một y quán rồi, cho dù ta không làm gì thì tiền cũng xài không hết, cho nên ta tuyệt đối sẽ không thu tiên người khác đâu!"
Nghe xong lời này, Kim Phi không khỏi bật cười.
Nếu là người khác, chắc chắn họ sẽ hứa sẽ yêu công việc của mình và trung thành với Kim Phi. Y không ngờ con trai của Ngụy Vô Nhai lại đưa ra câu trả lời như vậy.
Tuy nhiên, điều này cũng một lần nữa chứng minh rằng đối phương có tính cách ngay thẳng.
Trên thực tế, khi Kim Phi mời con trai út của Ngụy Vô Nhai tham gia đoàn kiểm tra, đó không phải chỉ là để giữ thể diện cho Ngụy Vô Nhai. Mà cũng là vì y đã xem qua cuộc điều tra của cục Tình báo về hoàn cảnh gia đình của Ngụy Vô Nhai.
Là thầy thuốc giỏi nhất của Quảng Nguyên, gia đình Ngụy Vô Nhai luôn khá giả. Ông ấy cũng mở y quán cho hai đứa con trai của mình.
Người con trai cả tự mình quản lý một y quán, trong khi y quán của người con trai út thì thuê giúp việc quản lý.
Dù công việc kinh doanh không được thuận lợi như người con cả nhưng vẫn kiếm đủ tiền để người con út thoải mái chỉ tiêu.
Sở dĩ nhiều quan chức tham những sa vào tham những là vì họ từng nghèo, khả năng chống chịu cám dỗ kém.
Ví dụ, một số người chưa trải sự đời có thể không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của một cô gái xinh đẹp. Nhưng cậu con trai út của Ngụy Vô Nhai đã lang thang trên đường phố từ khi còn là thiếu niên, cậu ta đã chán ngấy những nơi như thanh lâu từ lâu. Đừng nói là mấy cô nương xinh đẹp, dù có là hoa khôi thì cậu ta cũng đã thấy nhiều, nên khả năng chống lại sự cám dỗ của cậu ta rất mạnh mẽ.
Sau khi bị tiêu cục Trấn Viễn đuổi về, người con trai út đã kết hôn và không còn đến thanh lâu như thường lệ nữa.
Đi nhiều lần rồi nên cũng chẳng còn hiếm lạ gì nữa.
Việc mua chuộc một người như cậu ta thực ra khá khó khăn vì những quan chức cấp dưới nhận hối lộ thường bị tiền hoặc phụ nữ cám dỗ, nhưng cả hai đều là sở trường của con trai Ngụy Vô Nhai.
Hơn nữa, một trong những nhiệm vụ của đoàn kiểm tra là xác minh nhiều tài khoản khác nhau, con trai út của Ngụy Vô Nhai đã được học hành, không chỉ biết đọc mà còn biết làm kế toán.
Có thể viết và tính toán, có tính cách ngay thẳng, không thiếu tiền trong tay, và không dễ bị tha hóa. Sẽ thật lãng phí nếu không tuyển một người như cậu ta vào đoàn kiểm tra.
Sau khi giải quyết xong chuyện của con trai út, Ngụy Vô Nhai mới yên tâm. Ông ấy ăn trưa với Kim Phi bên mương ruộng, sau đó hai người cùng nhau ra sân đập lúa.
Sân đập lúa đòi hỏi một diện tích bằng phẳng rộng rãi, thường được chia cho nhiều gia đình, nhưng trên cánh đồng thực nghiệm này, Ngụy Vô Nhai đã đặc biệt bố trí một sân tuốt lúa rộng lớn, thậm chí còn mang theo mấy con trâu nước và cối xay đá đến để xay lúa.
Trong khi đám người Kim Phi đang ăn, những người hộ tống chịu trách nhiệm xay gạo cũng không nhàn rỗi. Họ thay phiên nhau làm việc và họ đã xay được gần hết.
Dùng bồ cào gỗ lật rơm, bên dưới là một lớp hạt gạo vàng óng.
Kim Phi ngồi xổm xuống, cầm lấy một nắm, xem xét trong tay.
Ngày nay, hai thửa ruộng lúa này được chăm sóc tỉ mỉ bằng cách cày sâu và bón phân, bởi vì đây đủ dinh dưỡng nên trưởng thành tương đối sớm.
Những hạt gạo trong tay đầy đặn và cân đối, kích thước đều nhau, khiến người ta yêu thích.
Ngụy Vô Nhai không nhìn hạt gạo. Thay vào đó, ông ấy nhặt một bó rơm lên và xác nhận rằng gần như toàn bộ hạt trên rơm đã được nghiền xuống. Rồi Ngụy Vô Nhai nói: "Tiên sinh, ta nghĩ là đã xong rồi. Xay thêm nữa có thể làm nát hạt. Chúng ta bắt đầu thu hoạch nhé?”
Bắt đầu thu hoạch có nghĩa là bó rơm lại và mang đi để gom những hạt thóc bên dưới.
"Được!"
Kim Phi gật đầu, ra hiệu cho nhân viên hộ tống xuất phát.
Những nhân viên hộ tống nhặt những chiếc bồ cào gỗ, đầu tiên nhấc rơm lên, sau đó lắc để đánh bật những hạt thóc ẩn trong rơm. Sau đó, họ gom rơm thành từng bó để mang đi.
Với hơn mười nhân viên hộ tống cùng nhau làm việc, họ đã dọn sạch rơm trong thời gian ngắn.
Cậu con trai út vỗ ngực nói: "Kim tiên sinh, ngài đừng lo lắng, ông già nhà ta đã để lại cho ta một y quán rồi, cho dù ta không làm gì thì tiền cũng xài không hết, cho nên ta tuyệt đối sẽ không thu tiên người khác đâu!"
Nghe xong lời này, Kim Phi không khỏi bật cười.
Nếu là người khác, chắc chắn họ sẽ hứa sẽ yêu công việc của mình và trung thành với Kim Phi. Y không ngờ con trai của Ngụy Vô Nhai lại đưa ra câu trả lời như vậy.
Tuy nhiên, điều này cũng một lần nữa chứng minh rằng đối phương có tính cách ngay thẳng.
Trên thực tế, khi Kim Phi mời con trai út của Ngụy Vô Nhai tham gia đoàn kiểm tra, đó không phải chỉ là để giữ thể diện cho Ngụy Vô Nhai. Mà cũng là vì y đã xem qua cuộc điều tra của cục Tình báo về hoàn cảnh gia đình của Ngụy Vô Nhai.
Là thầy thuốc giỏi nhất của Quảng Nguyên, gia đình Ngụy Vô Nhai luôn khá giả. Ông ấy cũng mở y quán cho hai đứa con trai của mình.
Người con trai cả tự mình quản lý một y quán, trong khi y quán của người con trai út thì thuê giúp việc quản lý.
Dù công việc kinh doanh không được thuận lợi như người con cả nhưng vẫn kiếm đủ tiền để người con út thoải mái chỉ tiêu.
Sở dĩ nhiều quan chức tham những sa vào tham những là vì họ từng nghèo, khả năng chống chịu cám dỗ kém.
Ví dụ, một số người chưa trải sự đời có thể không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của một cô gái xinh đẹp. Nhưng cậu con trai út của Ngụy Vô Nhai đã lang thang trên đường phố từ khi còn là thiếu niên, cậu ta đã chán ngấy những nơi như thanh lâu từ lâu. Đừng nói là mấy cô nương xinh đẹp, dù có là hoa khôi thì cậu ta cũng đã thấy nhiều, nên khả năng chống lại sự cám dỗ của cậu ta rất mạnh mẽ.
Sau khi bị tiêu cục Trấn Viễn đuổi về, người con trai út đã kết hôn và không còn đến thanh lâu như thường lệ nữa.
Đi nhiều lần rồi nên cũng chẳng còn hiếm lạ gì nữa.
Việc mua chuộc một người như cậu ta thực ra khá khó khăn vì những quan chức cấp dưới nhận hối lộ thường bị tiền hoặc phụ nữ cám dỗ, nhưng cả hai đều là sở trường của con trai Ngụy Vô Nhai.
Hơn nữa, một trong những nhiệm vụ của đoàn kiểm tra là xác minh nhiều tài khoản khác nhau, con trai út của Ngụy Vô Nhai đã được học hành, không chỉ biết đọc mà còn biết làm kế toán.
Có thể viết và tính toán, có tính cách ngay thẳng, không thiếu tiền trong tay, và không dễ bị tha hóa. Sẽ thật lãng phí nếu không tuyển một người như cậu ta vào đoàn kiểm tra.
Sau khi giải quyết xong chuyện của con trai út, Ngụy Vô Nhai mới yên tâm. Ông ấy ăn trưa với Kim Phi bên mương ruộng, sau đó hai người cùng nhau ra sân đập lúa.
Sân đập lúa đòi hỏi một diện tích bằng phẳng rộng rãi, thường được chia cho nhiều gia đình, nhưng trên cánh đồng thực nghiệm này, Ngụy Vô Nhai đã đặc biệt bố trí một sân tuốt lúa rộng lớn, thậm chí còn mang theo mấy con trâu nước và cối xay đá đến để xay lúa.
Trong khi đám người Kim Phi đang ăn, những người hộ tống chịu trách nhiệm xay gạo cũng không nhàn rỗi. Họ thay phiên nhau làm việc và họ đã xay được gần hết.
Dùng bồ cào gỗ lật rơm, bên dưới là một lớp hạt gạo vàng óng.
Kim Phi ngồi xổm xuống, cầm lấy một nắm, xem xét trong tay.
Ngày nay, hai thửa ruộng lúa này được chăm sóc tỉ mỉ bằng cách cày sâu và bón phân, bởi vì đây đủ dinh dưỡng nên trưởng thành tương đối sớm.
Những hạt gạo trong tay đầy đặn và cân đối, kích thước đều nhau, khiến người ta yêu thích.
Ngụy Vô Nhai không nhìn hạt gạo. Thay vào đó, ông ấy nhặt một bó rơm lên và xác nhận rằng gần như toàn bộ hạt trên rơm đã được nghiền xuống. Rồi Ngụy Vô Nhai nói: "Tiên sinh, ta nghĩ là đã xong rồi. Xay thêm nữa có thể làm nát hạt. Chúng ta bắt đầu thu hoạch nhé?”
Bắt đầu thu hoạch có nghĩa là bó rơm lại và mang đi để gom những hạt thóc bên dưới.
"Được!"
Kim Phi gật đầu, ra hiệu cho nhân viên hộ tống xuất phát.
Những nhân viên hộ tống nhặt những chiếc bồ cào gỗ, đầu tiên nhấc rơm lên, sau đó lắc để đánh bật những hạt thóc ẩn trong rơm. Sau đó, họ gom rơm thành từng bó để mang đi.
Với hơn mười nhân viên hộ tống cùng nhau làm việc, họ đã dọn sạch rơm trong thời gian ngắn.