Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngồi vài ngày ở trên thuyền, đã sớm nghỉ ngơi khỏe rồi."

Kim Phi xua tay nói: "Để mấy người Tiểu Bắc đi xem phòng là được rồi, ngươi dẫn ta đi xem xưởng đóng thuyền mới trước đi!"

Lời này vừa đúng ý Hồng Đào Bình, anh ta xoa tay làm động tác mời: "Tiên sinh đi bên này!"

Nói xong, anh ta đi chậm dẫn đường ở phía trước.

“Nhuận Nương, muội dọn dẹp phòng một chút, ta và tướng công đi xem."

Đường Tiểu Bắc vỗ võ Nhuận Nương, bước nhanh đuổi theo Kim Phi. Truyện Hài Hước

Thương hội Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán ngày nay đều đã hình thành quy mô, lượng nhập vào xuất ra hàng hóa mỗi ngày vô cùng lớn, nhưng Trấn Viễn số 2 gần đây luôn bận bịu vận chuyển lương thực, không để ý tới vận chuyển vật tư cho thương hội Kim Xuyên.

Đường Tiểu Bắc cũng sốt ruột, nhưng cô ấy cũng biết tâm quan trọng của lương thực, nên vẫn không nhắc đến vấn đề này.

Xưởng đóng thuyền mới có nghĩa là thuyền mới, thuyền mới có nghĩa là khả năng vận chuyển mới.

Đường Tiểu Bắc cố ý theo đến Đông Hải, ngoài muốn cùng Kim Phi ra, cũng muốn đến xem tiến độ của xưởng đóng thuyền.

Xưởng đóng thuyền mới cách xưởng đóng thuyền cũ không xa, đi chưa tới mười phút đã đến rồi.

“Tiên sinh, đến rồi ạI”

Hồng Đào Bình chỉ vào xưởng đóng thuyền lớn trước mắt, trong ánh mắt tràn đầy tự hào.

Xưởng đóng thuyền và thuyền lớn bên trong đều là công trình mà anh ta hài lòng, gặp người đã muốn khoe khoang.

Đáng tiếc người tài giỏi bên cạnh anh ta biết cách chế †ạo thuyền quá ít, trong lòng Hồng Đào Bình, ngày đó xưởng đóng thuyền mới kết thúc, Hồng Đào Bình muốn viết thư cho. Kim Phi, mời y đến tham quan.

Nhưng biết Kim Phi lúc đó đang đánh trận ở Hi Châu, Hồng Đào Bình đã kìm nén ý định này.

Khoảng thời gian trước biết được Kim Phi trở về từ Hi Châu, Hồng Đào Bình vội vàng viết thư cho Kim Phi, kết quả lá thư đó bây giờ còn đang trên đường, Kim Phi đã tới rồi.

“To quá đi mất!”

Đường Tiểu Bắc thấy xưởng đóng thuyền, trong mắt tràn đầy dao động.

Xưởng đóng thuyền ước chừng cao mười mấy trượng, dài rộng càng đạt tới hơn một trăm trượng, thoạt nhìn vô cùng lớn.

Trên đất trống ở giữa xưởng đóng thuyền, một chiếc thuyền to lớn đã xây xong phần cơ bản, công nhân làm việc ở trên thuyền xem ra vô cùng khéo léo.

Trịnh Trì Viễn phía sau cũng chấn động giống như Đường Tiểu Bắc.

Mặc dù anh ta đến xưởng đóng thuyền mấy ngày rồi, nhưng bên ngoài xưởng đóng thuyền khắp nơi đều là nhân viên hộ tống canh gác, Trịnh Trì Viễn nói bóng gió với Hồng Đào Bình muốn vào xem một chút, kết quả Hồng Đào Bình không trả lời, Trịnh Trì Viễn biết điều cũng không hỏi lại.

Đây cũng là lần đầu tiên anh ta vào xưởng đóng thuyền.

Đối với Trịnh Trì Viễn quanh năm tiếp xúc với thuyền mà nói, sức thu hút của chiếc thuyền này mang đến còn lớn hơn của Đường Tiểu Bắc.

Đường Tiểu Bắc nghĩ là thuyền lớn như vậy có thể vận chuyển bao nhiêu hàng hóa, mà ánh mắt của Trịnh Trì Viễn lại bị mắc ở hai đại bác trên boong thuyền ở đầu thuyền thu hút rồi.

Mặc dù anh ta không biết hai đại bác này dùng để làm gì, nhưng thông qua hình dáng dữ tợn, Trịnh Trì Viễn đã có thể cảm nhận được cảm giác áp bức của đại bác mang lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK