"Bây giờ cô đừng nói mấy cái này,' Kim Phi xua tay và hỏi: “Cô cảm thấy thế nào rồi?”
"Tốt hơn trước rất nhiều,' công chúa Lộ Khiết nói: "Chu đại phu nói, chỉ cần ta phối hợp trị liệu thì ta có thể nhanh chóng hồi phục."
"Vậy thì tốt, Kim Phi gật đầu, rồi mới nói: 'Cảm ơn cô đã chặn một mũi tên thay cho tai"
Nói xong, Kim Phi còn nghiêm túc hành lễ với công chúa Lộ Khiết.
Mặc dù Cửu công chúa nghỉ ngờ sự việc lần này có liên quan đến công chúa Lộ Khiết, nhưng đó chỉ là nghi ngờ mà thôi, trước mắt cũng không có chứng cứ.
Lần này công chúa Lộ Khiết là ân nhân cứu mạng, về mặt tình cảm hay về lý thì Kim Phi đều nên bày tỏ lòng biết ơn.
Nếu sau này thật sự điều tra ra được chuyện này là do công chúa Lộ Khiết bày ra thì nói sau.
"Tiên sinh, không được, không được!"
Công chúa Lộ Khiết giấy dụa muốn đứng dậy, nhưng lại không đứng dậy được.
Kim Phi thấy vậy thì vội vàng đứng thẳng dậy, ra hiệu cho công chúa Lộ Khiết nằm xuống.
Lúc này trong lòng Kim Phi hơi bối rối, cũng có một số suy nghĩ mơ hồ, không muốn nói quá nhiều lời khách sáo với công chúa Lộ Khiết, sau khi nhìn thấy cô ta nằm xuống thì Kim Phi lập tức đi thẳng vào vấn đề và hỏi: “Điện hạ muốn gặp chúng ta là có chuyện gì ư?”
Kim Phi và Cửu công chúa đều cho rằng công chúa Lộ Khiết sẽ nhân cơ hội lần này đã cứu Kim Phi mà yêu cầu đàm phán, như vậy thì có thể đưa ra một số yêu cầu.
Nhưng công chúa Lộ Khiết không nói gì về việc đàm phán mà chỉ cười nói: “Nghe nói tiên sinh là người không thích quanh co lòng vòng, vì vậy ta sẽ nói thẳng.
Ta biết chuyện hôm nay hơi trùng hợp, tiên sinh và bệ hạ sẽ nghỉ ngờ ta...." "Lộ Khiết muội muội, không phải..."
Công chúa Lộ Khiết nói quá thẳng thắn, Cửu công chúa và Kim Phi thì không sao, da mặt cũng đủ dày rồi, nhưng Quan Hạ Nhi quá đơn giản, nghe công chúa Lộ Khiết nói như vậy thì hơi xấu hổ, cũng muốn giải thích thay Kim Phi và Cửu công chúa một chút.
Nhưng Quan Hạ Nhi vừa mở miệng đã bị công chúa Lộ Khiết cắt ngang: "Hạ Nhi tỷ tỷ, tỷ nghe ta nói trước đã."
Quan Hạ Nhi nghe vậy thì không nói tiếp được nữa.
"Ta biết tiên sinh và bệ hạ nghỉ ngờ ta, đây là chuyện rất bình thường, nếu đổi lại là ta thì ta cũng sẽ nghi ngờ."
Công chúa Lộ Khiết nói: 'Nhưng chuyện hôm nay thực sự không liên quan gì đến ta, cho nên ta phải giải thích với tiên sinh và bệ hạ một chút, nếu không sẽ bất lợi cho tiên sinh và cũng không công bằng đối với ta, cũng không công bằng đối với Đông Manl"
"Đầu tiên, ta phải giải thích một chút về lần gặp mặt vào buổi sáng, đúng là vô tình gặp được."
Công chúa Lộ Khiết nói: 'Buổi chiều thì ta thừa nhận là ta trở về từ Hắc Thủy. Câu, cố ý đi một vòng quanh núi Thiết Quán, nhưng ta chỉ muốn gặp được tiên sinh để xem có cơ hội để đàm phán hay không, cũng không có ý tưởng khác, càng không biết là có người muốn ám sát tiên sinh!”
Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau, không ngắt lời công chúa Lộ Khiết, cũng không bày tỏ ý kiến, mà là ra hiệu cho cô ta nói tiếp.
"Ngoài ra, ta muốn giải thích, chính là Băng Nhi."
Công chúa Lộ Khiết liếc nhìn Băng Nhi rồi nói tiếp: "Băng Nhi có khả năng nhìn qua là nhớ bẩm sinh, không chỉ có thể nhớ được những sự việc đã qua rất lâu rồi, mà còn có thể nhớ rất rõ ràng các chỉ tiết, nếu tiên sinh và bệ hạ không tin thì cứ kiểm tra đi, ta sẽ để Băng Nhi phối hợp hết sức!"
"Nhìn qua là nhớ ư?”
Kim Phi nghe vậy thì không nhịn được cảm thấy kinh ngạc mà nhìn Băng Nhi.
Lúc trước, ở ngã ba đường, y chỉ cho rằng khả năng quan sát của Băng Nhi khác với người bình thường, bây giờ mới biết đối phương thế mà lại có khả năng nhìn qua là nhớt
Cửu công chúa cũng liếc mắt nhìn Băng Nhi một cái thật sâu.
Việc kiểm tra năng lực nhìn qua là nhớ rất dễ dàng, công chúa Lộ Khiết cũng không cần phải nói dối.
Nếu Băng Nhi thật sự có thể nhìn qua là nhớ thì chuyện này có lẽ không liên quan gì với công chúa Lộ Khiết, chỉ đơn giản là trùng hợp mà thôi.
Hơn nữa nếu không có Băng Nhi phát hiện ra trước, không có công chúa Lộ Khiết chặn một mũi tên thay cho Kim Phi... Cửu công chúa không dám nghĩ đến hậu quả của nó.
Đương nhiên, đây cũng có thể là một phần trong kế hoạch của công chúa Lộ Khiết.
Cửu công chúa ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu nói: "Ta sẽ phái người đi xem xét!"
"Băng Nhi, hãy phối hợp cho tốt, ngươi có thể làm gì thì làm cái đó, hiểu không?" Công chúa Lộ Khiết nhìn về phía Băng Nhi.
"Tốt hơn trước rất nhiều,' công chúa Lộ Khiết nói: "Chu đại phu nói, chỉ cần ta phối hợp trị liệu thì ta có thể nhanh chóng hồi phục."
"Vậy thì tốt, Kim Phi gật đầu, rồi mới nói: 'Cảm ơn cô đã chặn một mũi tên thay cho tai"
Nói xong, Kim Phi còn nghiêm túc hành lễ với công chúa Lộ Khiết.
Mặc dù Cửu công chúa nghỉ ngờ sự việc lần này có liên quan đến công chúa Lộ Khiết, nhưng đó chỉ là nghi ngờ mà thôi, trước mắt cũng không có chứng cứ.
Lần này công chúa Lộ Khiết là ân nhân cứu mạng, về mặt tình cảm hay về lý thì Kim Phi đều nên bày tỏ lòng biết ơn.
Nếu sau này thật sự điều tra ra được chuyện này là do công chúa Lộ Khiết bày ra thì nói sau.
"Tiên sinh, không được, không được!"
Công chúa Lộ Khiết giấy dụa muốn đứng dậy, nhưng lại không đứng dậy được.
Kim Phi thấy vậy thì vội vàng đứng thẳng dậy, ra hiệu cho công chúa Lộ Khiết nằm xuống.
Lúc này trong lòng Kim Phi hơi bối rối, cũng có một số suy nghĩ mơ hồ, không muốn nói quá nhiều lời khách sáo với công chúa Lộ Khiết, sau khi nhìn thấy cô ta nằm xuống thì Kim Phi lập tức đi thẳng vào vấn đề và hỏi: “Điện hạ muốn gặp chúng ta là có chuyện gì ư?”
Kim Phi và Cửu công chúa đều cho rằng công chúa Lộ Khiết sẽ nhân cơ hội lần này đã cứu Kim Phi mà yêu cầu đàm phán, như vậy thì có thể đưa ra một số yêu cầu.
Nhưng công chúa Lộ Khiết không nói gì về việc đàm phán mà chỉ cười nói: “Nghe nói tiên sinh là người không thích quanh co lòng vòng, vì vậy ta sẽ nói thẳng.
Ta biết chuyện hôm nay hơi trùng hợp, tiên sinh và bệ hạ sẽ nghỉ ngờ ta...." "Lộ Khiết muội muội, không phải..."
Công chúa Lộ Khiết nói quá thẳng thắn, Cửu công chúa và Kim Phi thì không sao, da mặt cũng đủ dày rồi, nhưng Quan Hạ Nhi quá đơn giản, nghe công chúa Lộ Khiết nói như vậy thì hơi xấu hổ, cũng muốn giải thích thay Kim Phi và Cửu công chúa một chút.
Nhưng Quan Hạ Nhi vừa mở miệng đã bị công chúa Lộ Khiết cắt ngang: "Hạ Nhi tỷ tỷ, tỷ nghe ta nói trước đã."
Quan Hạ Nhi nghe vậy thì không nói tiếp được nữa.
"Ta biết tiên sinh và bệ hạ nghỉ ngờ ta, đây là chuyện rất bình thường, nếu đổi lại là ta thì ta cũng sẽ nghi ngờ."
Công chúa Lộ Khiết nói: 'Nhưng chuyện hôm nay thực sự không liên quan gì đến ta, cho nên ta phải giải thích với tiên sinh và bệ hạ một chút, nếu không sẽ bất lợi cho tiên sinh và cũng không công bằng đối với ta, cũng không công bằng đối với Đông Manl"
"Đầu tiên, ta phải giải thích một chút về lần gặp mặt vào buổi sáng, đúng là vô tình gặp được."
Công chúa Lộ Khiết nói: 'Buổi chiều thì ta thừa nhận là ta trở về từ Hắc Thủy. Câu, cố ý đi một vòng quanh núi Thiết Quán, nhưng ta chỉ muốn gặp được tiên sinh để xem có cơ hội để đàm phán hay không, cũng không có ý tưởng khác, càng không biết là có người muốn ám sát tiên sinh!”
Kim Phi và Cửu công chúa nhìn nhau, không ngắt lời công chúa Lộ Khiết, cũng không bày tỏ ý kiến, mà là ra hiệu cho cô ta nói tiếp.
"Ngoài ra, ta muốn giải thích, chính là Băng Nhi."
Công chúa Lộ Khiết liếc nhìn Băng Nhi rồi nói tiếp: "Băng Nhi có khả năng nhìn qua là nhớ bẩm sinh, không chỉ có thể nhớ được những sự việc đã qua rất lâu rồi, mà còn có thể nhớ rất rõ ràng các chỉ tiết, nếu tiên sinh và bệ hạ không tin thì cứ kiểm tra đi, ta sẽ để Băng Nhi phối hợp hết sức!"
"Nhìn qua là nhớ ư?”
Kim Phi nghe vậy thì không nhịn được cảm thấy kinh ngạc mà nhìn Băng Nhi.
Lúc trước, ở ngã ba đường, y chỉ cho rằng khả năng quan sát của Băng Nhi khác với người bình thường, bây giờ mới biết đối phương thế mà lại có khả năng nhìn qua là nhớt
Cửu công chúa cũng liếc mắt nhìn Băng Nhi một cái thật sâu.
Việc kiểm tra năng lực nhìn qua là nhớ rất dễ dàng, công chúa Lộ Khiết cũng không cần phải nói dối.
Nếu Băng Nhi thật sự có thể nhìn qua là nhớ thì chuyện này có lẽ không liên quan gì với công chúa Lộ Khiết, chỉ đơn giản là trùng hợp mà thôi.
Hơn nữa nếu không có Băng Nhi phát hiện ra trước, không có công chúa Lộ Khiết chặn một mũi tên thay cho Kim Phi... Cửu công chúa không dám nghĩ đến hậu quả của nó.
Đương nhiên, đây cũng có thể là một phần trong kế hoạch của công chúa Lộ Khiết.
Cửu công chúa ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu nói: "Ta sẽ phái người đi xem xét!"
"Băng Nhi, hãy phối hợp cho tốt, ngươi có thể làm gì thì làm cái đó, hiểu không?" Công chúa Lộ Khiết nhìn về phía Băng Nhi.