Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấm Nhi lắc đầu nói: "Sau này chàng sẽ ở lại Trung Nguyên sao?"

"Dĩ nhiên không phải, " Ngưu Bôn nhân cơ hội nịnh bợ: "Nếu nàng ở Kim Xuyên, ta chắc chắn sẽ trở lại ở với nàng!"

"Chàng đừng nói như vậy, cũng đừng làm trễ nãi tiền đồ của chàng vì ta!" 'Thấm Nhi vội vàng từ chối.

"Không phải, " Ngưu Bôn nói: "Thống trị một vùng quả thực quá khó khăn, ta không có bản lãnh đó, mặc dù bây giờ vẫn chưa loạn, nhưng ta cảm thấy cũng sắp loạn rồi, lần này trở về chính là để xin tiên sinh phái người đi tiếp quản bốn quận Hoài Bắc."

"Chàng đã nói chuyện này với tiên sinh chưa?" Thấm Nhi hỏi.

"Chỉ mới nói một chút, vẫn chưa kịp nói rõ chỉ tiết, tiên sinh bảo ta đến tìm nàng trước, sau đó lại đi tìm bệ hạ thương lượng chuyện này cho tốt." Ngưu Bôn trả lời.

"Tiên sinh đúng là rất chu đáo, " Thấm Nhi lại cầm bản thảo lên, nhìn lời bài hát lần nữa: "Lại đây, hát cho ta nghe thêm hai lần nữa đi."

"Để ta ôm một cái trước đi..." Ngưu Bôn nhân cơ hội nói ra điều kiện. Thấy Thấm Nhi không phản đối thì anh ta vui vẻ nhào tới.

Bài hát này không chỉ khiến Ngưu Bôn dạt dào cảm xúc mà còn giúp Thấm Nhi cởi được nút thắt trong lòng, hai người thì thầm trò chuyện trong phòng Thấm Nhi tới nửa đêm, sau đó Ngưu Bôn nói buổi tối không có chỗ ở, muốn ở lại phòng Thấm Nhi... thì bị Thấm Nhi ném ra ngoài.

Thế nhưng trải qua buổi tối này, hai người cũng coi như đã giải quyết xong hiềm khích lúc trước, Thấm Nhi cũng sẽ không trốn tránh những thương tật và khuyết điểm của bản thân nữa.

Giữa trưa ngày hôm sau, Trần Văn Viễn nghe thấy Kim Phi viết bài hát cho Ngưu Bôn và Thấm Nhi thì cảm thấy vô cùng hứng thú, việc đầu tiên làm là chạy đến nhà trọ tìm Ngưu Bồn, lại được người phụ trách nhà trọ báo cho biết, Ngưu Bôn mới vừa bị cấm quân kêu đi.

Có thể sắp xếp cấm quân chạy việc, cả Xuyên Thục chỉ có ba người, một người là thống lĩnh cấm quân Tần Minh, hai người còn lại là Cửu công chúa và Kim Phi.

Cho dù là ai sắp xếp, khả năng cao là Ngưu Bôn được mời đến ngự thư phòng.

Trần Văn Viễn vào làng có chuyện phải làm, không có thời gian đi đến cửa ngự thư phòng chờ Ngưu Bôn, chỉ có thể đi về trước.

Bên trong ngự thư phòng, lúc Kim Phi dẫn Ngưu Bôn tiến vào, Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc cùng với mấy vị quan viên khác của Viện Khu Mật đã tới trước.

Cửu công chúa đặt bản tấu trong tay xuống: "Người đã đến đông đủ, chúng †a bắt đầu đi, Ngưu Bôn, trước tiên ngươi giới thiệu một chút về tình hình của Trung Nguyên và bốn quận Hoài Bắc đi!"

"Vâng, " Ngưu Bôn trả lời rồi nói hết một lượt những hiểu biết của mình về tình hình của Trung Nguyên và quá trình, tình hình của bốn quận Hoài Bắc do mình quản lý.

Cho dù Ngưu Bôn đã cố gắng nói ngắn gọn, cũng phải nói gần một giờ mới xong.

"Ngưu Bôn nói xong rồi, các ngươi nói sơ qua về quan điểm của mình đi!" Cửu công chúa nhìn đám người Thiết Thế Hâm.

Thiết Thế Hâm thân là người phụ trách viện Khu Mật đã dẫn đầu phát biểu quan điểm của mình: "Dựa theo lời Ngưu Bôn nói, bây giờ Trung Nguyên và Giang Nam đã hoàn toàn rối loạn, người dân đã sắp sống không nổi nữa, chỉ cần có người bằng lòng dẫn đầu, người dẫn lập tức bằng lòng đi theo tạo phản, hay. là chúng ta phái thêm một ít huynh đệ đến Trung Nguyên và Giang Nam tạo. phản, chiếm được địa trước rồi tính sau?"

"Tuy nói như vậy, nhưng cách làm của nhóm Ngưu Bôn quá cẩu thả, tạm thời chiếm lĩnh một vùng thì vấn đề vẫn không lớn, nhưng một lúc sau, nếu thiếu cách quản lý hiệu quả thì chắc chắn sẽ phải loạn." Kim Phi nói.

“Tiên sinh nói đúng, " Ngưu Bôn nói: "Bây giờ ta toàn dựa vào lương thực tịch thu được từ cường hào địa chủ để chống đỡ cục diện, một khi ăn hết lương thực, người dân dưới trướng sẽ lần lượt tạo phản chống lại ta.

Còn có vấn đề kỷ luật của đội ngũ.

Mặc dù cầm lương thực vung tay lên lập tức sẽ có vô số dân chúng hưởng ứng tạo phản, nhưng khi bọn họ đánh trận đều như một tổ ong xông lên, vọt vào. trong thành là bắt đầu cướp bóc đánh đập loạn xạ, cướp bóc mù quáng xong thì bắt đầu giết người, hoàn toàn không có chút tính kỷ luật nào.

Ta có thể nhận ra, sự bình yên trước mắt của bốn quận Hoài Bắc đều chỉ là tạm thời, có thể rất nhanh sẽ loạn lần nữa, hơn nữa sẽ loạn hơn trước!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK