Kim Phi suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy trước mắt thì thế này đi!"
Không phải Kim Phi quý trọng cây chổi cùn của mình, mà là năng lượng điện đó giống như một chiếc hộp Pandora. Bây giờ đang nắm giữ trong tay mình nhưng một khi đã truyền bá rộng rãi ra ngoài thì sẽ không thể nào khống chế được nữa, theo ý tưởng của Cửu công chúa, tìm mấy học trò giúp đỡ trước thì vẫn tốt hơn.
Cửu công chúa còn muốn nói gì đó thì Châu Nhi đi tới, thấy trong ngự thư: phòng không có người ngoài đã báo ngay: 'Bệ hạ, tiên sinh, Ngụy tiên sinh tới."
Kim Phi muốn xây đập nước, nên mấy hôm trước đã viết thư cho Ngụy Đại Đồng, hỏi ông ta có rảnh đến khảo sát địa hình không, cứ tưởng mấy ngày nữa mới đến ai ngờ hôm nay đã đến rồi.
"Mời ông ấy vào nhanh!" Kim Phi đứng dậy nói.
"Dạ!"
Châu Nhi dạ một tiếng rồi đi ra ngoài, một lát sau đã đi vào cùng với Ngụy Đại Đồng.
"Kính chào bệ hạ, tiên sinh!" Ngụy Đại Đồng cúi chào Kim Phi và Cửu công chúa.
Sau khi Cửu công chúa ra hiệu cho Ngụy Đại Đồng đứng dậy, Kim Phi tiến lên hỏi: "Đường đi thuận lợi chứ?"
Ngụy Đại Đồng hẳn là vừa mới đến, quần áo còn chưa thay, mặc dù không có vết bẩn, nhưng rất nhiều chỗ đều đã nhăn nheo.
“Mọi chuyện rất thuận lợi," Ngụy Đại Đồng nói: “Mấy ngày trước ta đến đập chứa nước mãi đến khi trở về đập Đô Giang mới thấy thư của tiên sinh, nên đã đến trễ xin tiên thứ lỗi.”
"Không sao, cái đập lớn này cũng không cần gấp đến vậy." Kim Phi hỏi: “Công việc bên Tây Xuyên đã sắp xếp xong chưa?"
Lũ xuân sắp đến, công việc của Ngụy Đại Đồng có liên quan chặt chẽ đến việc kiểm soát lũ lụt. Kim Phi có hơi lo lắng ông ta vội vàng chạy tới đây thì đập. Đô Giang sẽ xảy ra chuyện.
“Tiên sinh yên tâm, ta đã sắp xếp xong xuôi hết rồi.” Ngụy Đại Đồng lấy từ trong túi sau lưng ra một chồng văn kiện: “Lần này lại đây cũng là để báo cáo với bệ hạ và tiên sinh về việc xây dựng đập chứa nước.”
Hạt giống lúa nước L đã được phân phối cho các hợp tác xã mua bán, năm nay đã bắt đầu gieo trồng quy mô lớn.
Trồng lúa cần lượng nước lớn, trước đây ở Xuyên Thục không có nhiều nơi thích hợp để trồng lúa, nhưng sau vài công cuộc ra công cứu giúp, xây dựng đập Đô Giang để đưa nguồn nước cuồn cuộn của sông Kim Mã liên tục đi vào đồng bằng Xuyên Thục, sau đó lại được đưa đến nhiều nơi khác nhau thông qua các kênh dẫn nước để cung cấp đủ nguồn nước cho việc trồng lúa.
Lương thực dự trữ ở Xuyên Thục vốn đã rất thấp, việc thu hoạch lúa nước L năm nay có liên quan đến việc đói no của người dân, Kim Phi vô cùng quan tâm và ra hiệu cho Châu Nhi rót cho Ngụy Đại Đồng một tách trà, sau đó cầm lấy văn kiện Ngụy Đại Đồng đưa qua xem.
Từ văn kiện cho thấy, công việc của Ngụy Đại Đồng tiến triển rất thuận lợi, nhưng nhiều con kênh mới được xây dựng vào năm ngoái, năm nay là lần đầu tiên thông nước, còn có vấn đề gì hay không thì phải thông nước mới có thể kiểm nghiệm.
"Vất vả cho Ngụy đại nhân rồi!" Kim Phi đọc văn kiện xong lại gật đầu với Ngụy Đại Đồng.
Kể từ khi đi theo Kim Phi, phần lớn thời gian Ngụy Đại Đồng đều đi bôn ba khảo sát khắp nơi, thường xuyên màn trời chiếu đất.
Chức quan càng ngày càng cao, nhưng làn da lại càng đen đi, so với lần đầu gặp Kim Phi đã già đi rất nhiều, có thể gọi là có đủ tận tâm.
"Việc ta đang làm bây giờ chính là giấc mơ cả đời của ta. Dù có mệt mỏi đến đâu thì vẫn vui vẻ. Trước đây muốn làm thêm chút cũng không có cơ hội này đâu."
Ngụy Đại Đồng cười lắc đầu, sau đó hỏi: "Sao tiên sinh lại muốn xây đập nước ở làng Tây Hà?"
Không phải Kim Phi quý trọng cây chổi cùn của mình, mà là năng lượng điện đó giống như một chiếc hộp Pandora. Bây giờ đang nắm giữ trong tay mình nhưng một khi đã truyền bá rộng rãi ra ngoài thì sẽ không thể nào khống chế được nữa, theo ý tưởng của Cửu công chúa, tìm mấy học trò giúp đỡ trước thì vẫn tốt hơn.
Cửu công chúa còn muốn nói gì đó thì Châu Nhi đi tới, thấy trong ngự thư: phòng không có người ngoài đã báo ngay: 'Bệ hạ, tiên sinh, Ngụy tiên sinh tới."
Kim Phi muốn xây đập nước, nên mấy hôm trước đã viết thư cho Ngụy Đại Đồng, hỏi ông ta có rảnh đến khảo sát địa hình không, cứ tưởng mấy ngày nữa mới đến ai ngờ hôm nay đã đến rồi.
"Mời ông ấy vào nhanh!" Kim Phi đứng dậy nói.
"Dạ!"
Châu Nhi dạ một tiếng rồi đi ra ngoài, một lát sau đã đi vào cùng với Ngụy Đại Đồng.
"Kính chào bệ hạ, tiên sinh!" Ngụy Đại Đồng cúi chào Kim Phi và Cửu công chúa.
Sau khi Cửu công chúa ra hiệu cho Ngụy Đại Đồng đứng dậy, Kim Phi tiến lên hỏi: "Đường đi thuận lợi chứ?"
Ngụy Đại Đồng hẳn là vừa mới đến, quần áo còn chưa thay, mặc dù không có vết bẩn, nhưng rất nhiều chỗ đều đã nhăn nheo.
“Mọi chuyện rất thuận lợi," Ngụy Đại Đồng nói: “Mấy ngày trước ta đến đập chứa nước mãi đến khi trở về đập Đô Giang mới thấy thư của tiên sinh, nên đã đến trễ xin tiên thứ lỗi.”
"Không sao, cái đập lớn này cũng không cần gấp đến vậy." Kim Phi hỏi: “Công việc bên Tây Xuyên đã sắp xếp xong chưa?"
Lũ xuân sắp đến, công việc của Ngụy Đại Đồng có liên quan chặt chẽ đến việc kiểm soát lũ lụt. Kim Phi có hơi lo lắng ông ta vội vàng chạy tới đây thì đập. Đô Giang sẽ xảy ra chuyện.
“Tiên sinh yên tâm, ta đã sắp xếp xong xuôi hết rồi.” Ngụy Đại Đồng lấy từ trong túi sau lưng ra một chồng văn kiện: “Lần này lại đây cũng là để báo cáo với bệ hạ và tiên sinh về việc xây dựng đập chứa nước.”
Hạt giống lúa nước L đã được phân phối cho các hợp tác xã mua bán, năm nay đã bắt đầu gieo trồng quy mô lớn.
Trồng lúa cần lượng nước lớn, trước đây ở Xuyên Thục không có nhiều nơi thích hợp để trồng lúa, nhưng sau vài công cuộc ra công cứu giúp, xây dựng đập Đô Giang để đưa nguồn nước cuồn cuộn của sông Kim Mã liên tục đi vào đồng bằng Xuyên Thục, sau đó lại được đưa đến nhiều nơi khác nhau thông qua các kênh dẫn nước để cung cấp đủ nguồn nước cho việc trồng lúa.
Lương thực dự trữ ở Xuyên Thục vốn đã rất thấp, việc thu hoạch lúa nước L năm nay có liên quan đến việc đói no của người dân, Kim Phi vô cùng quan tâm và ra hiệu cho Châu Nhi rót cho Ngụy Đại Đồng một tách trà, sau đó cầm lấy văn kiện Ngụy Đại Đồng đưa qua xem.
Từ văn kiện cho thấy, công việc của Ngụy Đại Đồng tiến triển rất thuận lợi, nhưng nhiều con kênh mới được xây dựng vào năm ngoái, năm nay là lần đầu tiên thông nước, còn có vấn đề gì hay không thì phải thông nước mới có thể kiểm nghiệm.
"Vất vả cho Ngụy đại nhân rồi!" Kim Phi đọc văn kiện xong lại gật đầu với Ngụy Đại Đồng.
Kể từ khi đi theo Kim Phi, phần lớn thời gian Ngụy Đại Đồng đều đi bôn ba khảo sát khắp nơi, thường xuyên màn trời chiếu đất.
Chức quan càng ngày càng cao, nhưng làn da lại càng đen đi, so với lần đầu gặp Kim Phi đã già đi rất nhiều, có thể gọi là có đủ tận tâm.
"Việc ta đang làm bây giờ chính là giấc mơ cả đời của ta. Dù có mệt mỏi đến đâu thì vẫn vui vẻ. Trước đây muốn làm thêm chút cũng không có cơ hội này đâu."
Ngụy Đại Đồng cười lắc đầu, sau đó hỏi: "Sao tiên sinh lại muốn xây đập nước ở làng Tây Hà?"