Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày nay, các nhà xưởng ở Đông Hải mọc lên như nấm sau mưa. Nơi đây không chỉ nuôi sống một lượng lớn người tị nạn mà còn chiếm vị trí dẫn đầu trong nhiều ngành công nghiệp của Đại Khang.

Chẳng hạn, trong ngành đóng tàu, Đông Hải hiện đã trở thành cơ sở đóng tàu lớn nhất Đại Khang và thậm chí cả thế giới. Sau khi có công nghệ hàn điện, thuyền lầu thiết gíap đã bước đầu được sản xuất hàng loạt. Xưởng đóng tàu số 3 chuyên sản xuất thuyền nhỏ cũng không chịu tụt lại phía sau. Sau vài năm phát triển, công nghệ đã rất trưởng thành, những chiếc thuyền vừa và nhỏ do nơi này sản xuất ra không chỉ có chất lượng đáng tin câjy mà thời gian sản xuất còn rất nhanh.

Trước đây, ngư dân đều thuê thợ mộc địa phương để đóng thuyền, nhưng số lượng thợ mộc chuyên nghiệp trong việc đóng thuyền tương đối ít. Những người thợ không chuyên đã làm ra những chiếc thuyền đánh cá có chất lượng khác. nhau và thường gặp nhiều vấn đề khác nhau.

Ngày nay, ngư dân khắp nơi trên cả nước có thể đặt mua tàu thuyền đánh cá từ các hợp tác xã mua bán. Thuyền đánh cá sản xuất tại Đông Hải không chỉ đáng tin cậy về chất lượng mà còn được bảo hành ba năm.

Sự phát triển của ngành đóng tàu cũng đã thúc đẩy ngành đánh bắt cá. Sau vài năm phát triển, quy mô của đội đánh bắt tại Đông Hải đã tăng lên gấp nhiều lần so với quy mô ban đầu. Hồng Đào Bình cũng đóng cho họ bảy tàu săn cá voi và phạm vi đánh bắt ngày càng rộng hơn.

Đối với bách tính Đại Khang trước đây, cá biển là một mặt hàng xa xỉ. Nhiều người dân trong đất liền chưa từng ăn cá biển, thậm chí chưa từng nghe nói đến biển. Nhưng nhờ ngành đánh bắt phát triển mạnh mẽ nên các hợp tác xã mua bán đã cung ứng các sản phẩm như rong biển, cá khô không giới hạn.

Ngoài ra, Kim Phi còn xây dựng các xưởng nhiệt điện, xưởng luyện kim, xưởng dệt may và nhiều công xưởng khác ở Đông Hải, nếu cướp biển tấn công Đông Hải thì thiệt hại gây ra sẽ không thể tưởng tượng được.

"Tiên sinh, lũ cướp biển sẽ không tấn công Đông Hải thật chứ?” Thiết Thế Hâm lo lắng hỏi.

"Ta cũng không biết", Kim Phi lắc đầu nhưng trong lòng lại có nhiều dự cảm không lành.

Sự thật một lần nữa chứng minh linh cảm của y là đúng.

Đêm đó Kim Phi ở lại Ngự thư phòng, vì có chuyện lo lắng trong đầu nên đêm đó y ngủ không ngon giấc, mãi tận khuya mới thiếp đi. Sáng hôm sau y bị đánh thức bởi Châu Nhi.

Hàn Phong phái mật thám đi xuyên đêm gửi mật thư về, quả nhiên đêm qua cướp biển đã tấn công Đông Hải!

Trước khi Kim Phi và Hồng Đào Bình hợp tác, Đông Hải chỉ là một danh từ chung chung. Đông Hải ngày nay được phảt triển từ một trấn nhỏ tên là trấn Ngư Khê.

Các thành trì trước đây có tường cao và hào nước, nhưng theo quan điểm của Kim Phi, với sự xuất hiện của phi thuyền và thuốc nổ, việc lãng phí nhân lực và tiền của để xây tường thành và hào nước là không cần tỉ đồng thời cũng sẽ hạn chế sự phát triển của thành phố. Cho nên trong bản thiết kế quy hoạch Đông Hải ban đầu không hề có hạng mục xây tường thành.

Đội ca nô của bọn cướp biển xuất hiện sau khi màn đêm buông xuống. Sau khi tiến vào biển Đông Hải, chúng lập tức chia thành nhiều nhóm. Một số tấn công bến tàu, một số tấn công phủ quận trưởng, một số xông vào các nhà xưởng như xưởng phát điện, xưởng luyện kim với hy vọng có thể chiếm được những nhà xưởng này.

May mắn thay, những đơn vị này luôn được Cửu Công chúa coi như đơn vị quân đội, không chỉ có nhân viên hộ tống đóng quân mà còn xây dựng rất nhiều pháo đài. Nhờ đó, các nhân viên hộ tống đã sử dụng pháo đài và súng trường để ngăn chặn làn sóng tấn công đầu tiên của cướp biển.

Đông Hải không chỉ có nhân viên hộ tống chính quy túc trực mà dưới sự lãnh đạo của Khánh Mộ Lam, mỗi xưởng đều thành lập các đội an ninh. Mặc dù trách nhiệm chính của các đội an ninh này là tuần tra khu vực công xưởng. Mặc dù hiệu quả chiến đấu của họ không thể so sánh với đội an ninh do Khánh Mộ Lam đích thân dẫn dắt, nhưng họ cũng không giống những ngư dân bình thường không có khả năng chống cự khi nhìn thấy cướp biển.

Điều quan trọng nhất là những công nhân này đều đi lên từ những ngày tháng đói khổ, mới sống cuộc sống tốt đẹp được có vài năm. Vậy mà giờ lại có kẻ muốn phá hủy công xưởng, phá hủy cuộc sống tốt đẹp của họ, liệu những công nhân này có cho phép chuyện đó xảy ra không?

Dĩ nhiên là không! Lúc này, sức mạnh của quần chúng nhân dân mới được bộc lộ.

Ngày nay, Đông Hải đã lắp đặt loa phóng thanh ở hầu hết các ngã tư để hình thành hệ thống phát thanh. Từ Cương khi biết bọn cướp biển đang đến, lập tức yêu cầu nhân viên phát thanh đọc tin và kêu gọi công nhân trẻ có sức khoẻ cầm vũ khí bảo vệ công xưởng, chống cướp biển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK