Hai ngày sau, hai con bồ câu đưa thư một trước một sau. bay vào một toà viện có diện tích cực lớn trong kinh thành.
Trưa hôm đó, Thượng thư bộ Lại mới nhậm chức Đinh Bằng Trình công khai phát thiệp mời, lấy lí do mở tiệc rượu mừng ngày đầy tháng chắt trai, mời đông đảo nhân vật nổi danh quyền quý trong kinh thành tới dự.
Thượng thư bộ Lại phụ trách quản lí việc điều động quan lại, thăng chức, giáng chức, chỉ một lời nói đã có thể quyết định số mệnh của quan viên phẩm cấp thấp.
Một người như vậy mở tiệc rượu mừng đầy tháng cho chắt trai, ai dám không nể mặt chứ?
Buổi đêm ngày hôm sau, phàm là những nhân vật nổi danh quyền quý nhận được thiệp mời, không thiếu một ai, toàn bộ Đinh phủ đều giăng đèn kết hoa, náo nhiệt vô cùng.
Tiệc rượu kéo dài tới tận nửa đêm mới kết thúc, rất nhiều nhân vật quyền quý đều uống đến say bí tỉ, đến cả đi đường cũng đi không nổi, chỉ có thể ngủ lại ở Đinh phủ.
Khi người tuần đêm điểm canh gõ mõ báo đã qua một giờ sáng, những vị quyền quý vốn còn say đến bất tỉnh nhân sự đều ngồi dậy khỏi giường, trong mắt chẳng còn chút men say nào cả.
Ngoài cửa phòng những vị quyền quý đó đã có người hầu của Đinh phủ chờ sẵn từ trước, dưới sự hướng dẫn của bọn họ, các vị quyền quý người trước kẻ sau tiến vào một căn mật thất.
Thượng thư bộ Lại Đinh Bằng Trình đang ngồi ngay ngắn giữa căn mật thất này.
Thời gian qua chừng 10 - 15 phút, người trong mật thất ập trung đầy đủ, mà địa vị của tất cả mọi người ở đây đều không hề thấp.
Ngoại trừ lúc thượng triều ra thì rất khó có thể trông thấy cảnh nhiều vị quyền quý tập trung cùng một chỗ như vậy.
“Đinh đại nhân, hiện nay khắp nơi đều là người của Cục tình báo. Ngài mở tiệc rượu trong phủ như vậy, lại còn giữ đám bọn ta ở lại như vậy có phải là quá nguy hiểm rồi hay không?”
Một vị quyền quý liếc nhìn xung quanh, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
Dưới sự bày mưu tính kế của Cửu công chúa, Cục tình báo đã phát triển một cách nhanh chóng, thủ đoạn cũng vô cùng tàn nhẫn, khiến cho bá quan văn võ chỉ mới nghe tiếng thôi đã Sợ mất mật rồi.
“Bổn quan dám giữ các vị ở lại thì đương nhiên ta đã tính toán mọi chuyện thật chu toàn!”
Định Băng Trình cười, chỉ chỉ tay vào người trung niên mặc áo dài màu xanh đứng bên tay trái ông ta: “Đây là Từ đại nhân của Cục tình báo. Đám người chúng ta đều thuộc phạm vi quản lí của ông ta”
Nghe bảo ở đây có người của Cục tình báo, mấy vị quyền quý nhát gan rụt cổ theo bản năng.
Việc bọn họ âm thầm bày mưu tính kế là một chuyện cực kì bí mật, ngộ nhỡ chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, e rằng trong kinh thành sẽ gặp phải cảnh máu chảy thành sông.
Nhưng đa phần mọi người đều thản nhiên như không, bởi vì bọn họ đều đã có thỏa thuận không phản bội lẫn nhau mới có thể tụ tập ở cùng một chỗ như vậy, nếu Đinh Bằng Trình định bán đứng bọn họ thì bản thân ông ta cũng sẽ chết mà không có chỗ chôn.
“Mọi người không cần lo lảng, Từ đại nhân cũng cùng một phe với chúng ta!”
Đinh Bằng Trình võ tay một cái, hai người hầu mang một túi vải bố thô ráp tiến vào.
Miệng túi mở ra để lộ một người trẻ tuổi bị trói chặt bên trong.
“Từ đại nhân, đây là một nhân viên của thương hội Kim Xuyên. Mời
Đinh Bằng Trình chỉ tay về phía thanh häc đao treo trên tường.
“Nhân viên của thương hội Kim Xuyên?”
Không ít quyền quý đều giật mình kinh sợ, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn về phía Từ đại nhân.
Hiện nay Cục tình báo có mặt khắp mọi nơi, bọn họ âm thầm tính kế Kim Phi và Cửu công chúa, đương nhiên phải cảnh giác hơn.
Tất cả thành viên trước khi gia nhập đều phải ký thỏa thuận không phản bội lẫn nhau.
Mà cách làm thường gặp nhất là giết người ngay trước mắt những người khác.
Trong thời đại phong kiến này, luật pháp không trừng trị được quan lại, rất nhiều quan viên dù có bị phát hiện giết người thì nặng nhất cũng chỉ bị bãi quan đưa đi lưu đày mà thôi.
Nhưng theo như chính sách mới do Kim Phi và Cửu công chúa đề ra, cho dù là quan lại lớn nhỏ gì, chỉ cần phạm tội thì đều phải nhận trừng phạt theo đúng luật lệ quy định.
Dựa theo tính cách của Kim Phi, nếu Từ đại nhân giết người trong túi vải bố thì chẳng khác nào đã hoàn toàn đứng về phe đối lập với y, cũng không có bất kì cách nào để cứu vấn được cả.
Trưa hôm đó, Thượng thư bộ Lại mới nhậm chức Đinh Bằng Trình công khai phát thiệp mời, lấy lí do mở tiệc rượu mừng ngày đầy tháng chắt trai, mời đông đảo nhân vật nổi danh quyền quý trong kinh thành tới dự.
Thượng thư bộ Lại phụ trách quản lí việc điều động quan lại, thăng chức, giáng chức, chỉ một lời nói đã có thể quyết định số mệnh của quan viên phẩm cấp thấp.
Một người như vậy mở tiệc rượu mừng đầy tháng cho chắt trai, ai dám không nể mặt chứ?
Buổi đêm ngày hôm sau, phàm là những nhân vật nổi danh quyền quý nhận được thiệp mời, không thiếu một ai, toàn bộ Đinh phủ đều giăng đèn kết hoa, náo nhiệt vô cùng.
Tiệc rượu kéo dài tới tận nửa đêm mới kết thúc, rất nhiều nhân vật quyền quý đều uống đến say bí tỉ, đến cả đi đường cũng đi không nổi, chỉ có thể ngủ lại ở Đinh phủ.
Khi người tuần đêm điểm canh gõ mõ báo đã qua một giờ sáng, những vị quyền quý vốn còn say đến bất tỉnh nhân sự đều ngồi dậy khỏi giường, trong mắt chẳng còn chút men say nào cả.
Ngoài cửa phòng những vị quyền quý đó đã có người hầu của Đinh phủ chờ sẵn từ trước, dưới sự hướng dẫn của bọn họ, các vị quyền quý người trước kẻ sau tiến vào một căn mật thất.
Thượng thư bộ Lại Đinh Bằng Trình đang ngồi ngay ngắn giữa căn mật thất này.
Thời gian qua chừng 10 - 15 phút, người trong mật thất ập trung đầy đủ, mà địa vị của tất cả mọi người ở đây đều không hề thấp.
Ngoại trừ lúc thượng triều ra thì rất khó có thể trông thấy cảnh nhiều vị quyền quý tập trung cùng một chỗ như vậy.
“Đinh đại nhân, hiện nay khắp nơi đều là người của Cục tình báo. Ngài mở tiệc rượu trong phủ như vậy, lại còn giữ đám bọn ta ở lại như vậy có phải là quá nguy hiểm rồi hay không?”
Một vị quyền quý liếc nhìn xung quanh, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
Dưới sự bày mưu tính kế của Cửu công chúa, Cục tình báo đã phát triển một cách nhanh chóng, thủ đoạn cũng vô cùng tàn nhẫn, khiến cho bá quan văn võ chỉ mới nghe tiếng thôi đã Sợ mất mật rồi.
“Bổn quan dám giữ các vị ở lại thì đương nhiên ta đã tính toán mọi chuyện thật chu toàn!”
Định Băng Trình cười, chỉ chỉ tay vào người trung niên mặc áo dài màu xanh đứng bên tay trái ông ta: “Đây là Từ đại nhân của Cục tình báo. Đám người chúng ta đều thuộc phạm vi quản lí của ông ta”
Nghe bảo ở đây có người của Cục tình báo, mấy vị quyền quý nhát gan rụt cổ theo bản năng.
Việc bọn họ âm thầm bày mưu tính kế là một chuyện cực kì bí mật, ngộ nhỡ chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, e rằng trong kinh thành sẽ gặp phải cảnh máu chảy thành sông.
Nhưng đa phần mọi người đều thản nhiên như không, bởi vì bọn họ đều đã có thỏa thuận không phản bội lẫn nhau mới có thể tụ tập ở cùng một chỗ như vậy, nếu Đinh Bằng Trình định bán đứng bọn họ thì bản thân ông ta cũng sẽ chết mà không có chỗ chôn.
“Mọi người không cần lo lảng, Từ đại nhân cũng cùng một phe với chúng ta!”
Đinh Bằng Trình võ tay một cái, hai người hầu mang một túi vải bố thô ráp tiến vào.
Miệng túi mở ra để lộ một người trẻ tuổi bị trói chặt bên trong.
“Từ đại nhân, đây là một nhân viên của thương hội Kim Xuyên. Mời
Đinh Bằng Trình chỉ tay về phía thanh häc đao treo trên tường.
“Nhân viên của thương hội Kim Xuyên?”
Không ít quyền quý đều giật mình kinh sợ, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn về phía Từ đại nhân.
Hiện nay Cục tình báo có mặt khắp mọi nơi, bọn họ âm thầm tính kế Kim Phi và Cửu công chúa, đương nhiên phải cảnh giác hơn.
Tất cả thành viên trước khi gia nhập đều phải ký thỏa thuận không phản bội lẫn nhau.
Mà cách làm thường gặp nhất là giết người ngay trước mắt những người khác.
Trong thời đại phong kiến này, luật pháp không trừng trị được quan lại, rất nhiều quan viên dù có bị phát hiện giết người thì nặng nhất cũng chỉ bị bãi quan đưa đi lưu đày mà thôi.
Nhưng theo như chính sách mới do Kim Phi và Cửu công chúa đề ra, cho dù là quan lại lớn nhỏ gì, chỉ cần phạm tội thì đều phải nhận trừng phạt theo đúng luật lệ quy định.
Dựa theo tính cách của Kim Phi, nếu Từ đại nhân giết người trong túi vải bố thì chẳng khác nào đã hoàn toàn đứng về phe đối lập với y, cũng không có bất kì cách nào để cứu vấn được cả.