Mục lục
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước lúc cùng Cửu công chúa ngồi phi thuyền, Kim Phi đã phát hiện Thấm Nhi không được tự nhiên lắm, chỉ là Cửu công chúa đã lên đó ngồi, cô ấy không còn cách nào khác mà chỉ có thể đi theo.

Thật ra không riêng gì Thấm Nhi, mà cả cao thủ như Bắc Thiên Tâm cũng không thích ngồi phi thuyền.

Bắc Thiên Tâm từng nói chuyện với Kim Phi, nói hơn một nửa bản lĩnh của cô ấy đều nằm trên cơ thể, sau khi hai chân rời khỏi mặt đất sẽ cảm thấy không an toàn.

Thấm Nhi chắc là cũng giống như Bắc Thiên Tâm, chuyện cô ấy không muốn ngồi phi thuyền cũng rất bình thường.

"Lão Ưng, theo kế hoạch, ngày mai hoặc ngày ngày kia các ngươi mới tới, sao lại đến nhanh như vậy?" Trương Lương hỏi.

Ngay cả Kim Phi cũng nhìn sang.

Kế hoạch giấu dầu hỏa và đạn dược của thương hội Kim Xuyên mới vừa được triển khai, còn chưa đến khu vực sa mạc, theo tin tình báo của Kim Phi, nhóm Quan Hạ Nhi lúc này hẳn là vẫn còn đang đi bộ trong sa mạc mới đúng.

Lão Ưng liếc nhìn Quan Hạ Nhi một cái rồi nói: 'Phu nhân lo lắng cho cuộc chiến ở kênh Hoàng Đồng, cho nên dẫn chúng ta chạy hai đêm, rời khỏi sa mạc trước..."

Nghe Lão Ưng nói như vậy, Kim Phi không khỏi quay đầu liếc nhìn Quan Hạ Nhi một cái.

Lúc vừa mới gặp nhau, Kim Phi đã phát hiện trong mắt của Quan Hạ Nhi đều là tơ máu, y biết dọc đường đi cô không được nghỉ ngơi tốt, nhưng không ngờ là bọn họ đã ởi liên tục hai ngày hai đêm rồi.

"Vậy các ngươi có đi đường có thuận lợi không, có gặp phải mai phục không?"

Trương Lương lại hỏi.

Tân vương chắc chắn sẽ không để nhóm người Quan Hạ Nhi thuận lợi tới được kênh Hoàng Đồng, chắc chắn sẽ phục kích bọn họ ở trên đường.

"Chúng ta đã gặp mấy lần, nhưng mới đầu bọn họ không có chim ưng, căn bản không thể làm gì chúng ta, nhưng khi ra khỏi khu vực sa mạc, gặp phải một nhóm quân của Tần vương, không biết bọn họ lấy một đám chim ưng ở đâu ra, cũng may phu nhân đã chuẩn bị trước, chúng ta phải mất bảy chiếc phi thuyền mới có thể nổ chết chúng nó!"

Lão Ưng trả lời.

"Ta còn tưởng là Lý Lăng Duệ chỉ còn lại có hai con chim ưng,' Trương Lương lạnh lùng nói: "Lý Lăng Duệ lại hào phóng như thết"

Khi quân Thiết Lâm mang theo khinh khí cầu đánh đến, trong đoàn quân chỉnh chiến phía Nam của Đảng Hạng chỉ có hai con chim ưng bay ra, lúc đó Trương Lương nghĩ rằng những con chim ưng còn lại đều bị khinh khí cầu tiêu diệt hết rồi, bây giờ mới biết được thì ra là bọn chúng đã cho quân của Tần vương mượn để đi phục kích nhóm người Quan Hạ Nhi.

"Không phải Lý Lăng Duệ hào phóng, mà là hắn sợ Hạ Nhi tỷ tỷ, không ngờ Khánh Hoài ca ca sẽ đưa quân Thiết Lâm từ phía bắc đánh tới." Khánh Mộ Lam nói.

"Đúng vậy,' Trương Lương gật đầu: "Nếu Lý Lăng Duệ biết Khánh hầu từ phương bắc tới thì cho dù Trần An Tiệp có nói gì thì hắn cũng sẽ không cho mượn chim ưng!"

"Đúng rồi, đương gia, trên đường đi chúng ta đã gặp được quân Tần vương đang chạy trốn."

Quan Hạ Nhi yếu ớt liếc nhìn Kim Phi một cái: 'Lúc đó ta nghĩ không có nhân lực để đi chiêu mộ đầu hàng, cho nên mới để tiểu đoàn số 1 ở lại, cho nổ tung toàn bộ bọn chúng... Nếu chàng cảm thấy có gì không ổn thì bây giờ phái người đi ngăn cản có lẽ là còn kịp."

Lúc đó trong lòng Quan Hạ Nhi đang lo lắng cho Kim Phi, vừa tức giận vì quân Tần vương vây đánh Kim Phi, nên đã ra lệnh chết, bây giờ khi đã bình tĩnh lại, cô cảm thấy lúc đó mình có hơi bốc đồng.

Nhưng quân Tần vương đã chạy trên đường núi một hai ngày, cách đường thẳng cũng không quá xa, phi thuyền thuận gió đi qua, có lẽ nửa tiếng nữa mới có thể đi ra.

"Mệnh lệnh của nàng không có gì sai, chúng ta không có nhiều người để canh giữ tù binh như thế, cũng để cho Trần Lương Phong một chút mặt mũi, cũng phải cho những huynh đệ đã hy sinh một lời giải thích!"

Kim Phi nói: "Ta không có ý định giữ lại bất cứ tù binh nào trong trận chiến này!"

Quan Hạ Nhi nghe Kim Phi nói vậy thì lúc này mới cảm thấy yên tâm.

Trong khi mọi người đang trò chuyện trong phòng chỉ huy thì bên ngoài lại rất bận rộn.

Các phi thuyền xếp hàng hạ cánh, bổ sung nhiên liệu và đạn dược một lần nữa, cũng thay đổi phi công, sau đó lại bay lên không trung gia nhập với các phi thuyền trước đó, cùng nhau tiến hành ném bom.

Trước kia chỉ có một chiếc phi thuyền, không có khả năng tiến hành ném bom toàn diện, bây giờ có Quan Hạ Nhi tiếp viện, phi thuyền hoàn toàn đủ dùng.

Khánh Hoài chỉ huy phi thuyền chia thành ba đội, một đội đi về phía bắc để bảo vệ cửa Đồng Tiền, còn hai đội còn lại thì một đội phía nam, một đội phía bắc, tiến hành ném bom toàn bộ khu vực kênh Hoàng Đồng!

Vụ đánh bom kéo dài năm ngày mới kết thúc.

Trong năm ngày này, đội hình phi thuyền gần như đã cày kênh Hoàng Đồng hai lần.

Chiều ngày thứ năm, Trịnh Phương mang theo một đội quân lớn đuổi đến, vụ ném bom mới được xem như kết thúc.

Lúc này, ngoại trừ quân địch ẩn náu trong hang động, quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng gần như đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Kế hoạch chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng lại thất bại hoàn toàn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK