Lúc này, Cửu công chúa theo Ngụy Vô Nhai tới một gian phòng trống.
Thấy lựu đạn, Thấm Nhi không kịp suy nghĩ gì cả, giơ tay đóng sập cửa phòng, sau đó dùng vai ghì chặt lại, một tay kéo chốt cửa.
Nhưng cô ấy không kịp chốt cửa lại, lựu đạn đã nổ rồi.
Khi hai cột khói bay lên trời cũng là lúc vụ nổ diễn ra.
'Thấm Nhi đang giữ cửa bị đánh bay tới bức tường phía sau của gian phòng.
Cũng may Thấm Nhi biết võ công, hai chân lần lượt đạp và tường, vững vàng đáp xuống đất.
Vì có cửa phòng cản lại, Cửu công chúa và Ngụy Vô Nhai trong phòng không hề bị thương, nhưng những người ở ngoài lại lâm vào cảnh khốn cùng.
Ngoài sân biến thành một mớ hỗn độn, tiếng kêu gào thảm thiết thay nhau vang lên.
“Hạ Nhi tỷ!"
Cửu công chúa phát hiện Quan Hạ Nhi chưa kịp vào phòng, vội vàng xách váy chạy vọt ra sân.
“Điện hạ!” Châu Nhi không kịp tới xem Thấm Nhị, vội vàng đuổi theo.
'Thấm Nhi cũng không có thời gian nghỉ ngơi, vội vàng đuổi theo.
Thấy Châu Nhi đã kéo được Cửu công chúa, Thấm Nhi lại tung người nhảy lên tường rào.
Lựu đạn được ném từ phía sau tường rào này vào trong sân.
Lúc này, bên ngoài tường rào, có một nhân viên hộ tống đang lật đật bỏ trốn.
Thật ra, vừa rồi Thấm Nhi nhảy lên nóc nhà đã thấy một nhân viên hộ tống đứng ở phía sau tường rào.
Nhưng phía sau tường rào là đường mòn, bình thường người đến người đi rất nhiều, nhân viên hộ tống lại cảm mặt đi nên Thấm Nhi cũng không nghĩ nhiều.
Ai ngờ người này lại ném lựu đạn vào trong sân chứ?
Thấm Nhi gỡ cung nỏ bên hông xuống, nhảm ngay cổ đối phương.
Ban đầu Thấm Nhi vốn định bóp cò, nhưng cô ấy lại cất nỏ đi, tung người nhảy tới.
Nhân viên hộ tống nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, vô thức quay người lại.
Còn chưa kịp thấy gì đã bị Thấm Nhi đập một phát vào gáy, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Thấm Nhi xách đai lưng của nhân viên hộ tống, rồi lại nhảy qua tường rào.
“Đây chính là người đã ném lựu đạn!”
Thấm Nhi ném nhân viên hộ tống xuống đất, cô ấy không xuống theo mà lại trèo lên nóc này, cẩn thận phòng bị.
Trong sân, Quan Hạ Nhi nhìn xung quanh, ánh mắt tràn ngập lửa giận.
Nhờ có A Liên kịp thời xông tới nên Quan Hạ Nhi không bị thương, chỉ cảm thấy tai hơi ù.
Nhưng A Liên bị mảnh lựu đạn ghim vào đùi, máu chảy ra không ngừng.
Còn có một số nhân viên hộ tống và cận vệ của Cửu công. chúa đứng khá gần lựu đạn cũng đều bị nổ tung.
“Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?”
Cửu công chúa tiến tới, sốt ruột hỏi.
“Ta không sao!” Quan Hạ Nhi nhìn bụng Cửu công chúa: “Còn muội thì sao? Đứa bé có sao không?”
“Vừa rồi ta ở trong nhà, không sao cả!” Cửu công chúa vội Vàng xua tay.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Lúc này, Quan Hạ Nhi mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy muội nhanh chóng vào nhà đi, ta xử lý xong chuyện này sẽ đưa muội trở vềI”
Thấy lựu đạn, Thấm Nhi không kịp suy nghĩ gì cả, giơ tay đóng sập cửa phòng, sau đó dùng vai ghì chặt lại, một tay kéo chốt cửa.
Nhưng cô ấy không kịp chốt cửa lại, lựu đạn đã nổ rồi.
Khi hai cột khói bay lên trời cũng là lúc vụ nổ diễn ra.
'Thấm Nhi đang giữ cửa bị đánh bay tới bức tường phía sau của gian phòng.
Cũng may Thấm Nhi biết võ công, hai chân lần lượt đạp và tường, vững vàng đáp xuống đất.
Vì có cửa phòng cản lại, Cửu công chúa và Ngụy Vô Nhai trong phòng không hề bị thương, nhưng những người ở ngoài lại lâm vào cảnh khốn cùng.
Ngoài sân biến thành một mớ hỗn độn, tiếng kêu gào thảm thiết thay nhau vang lên.
“Hạ Nhi tỷ!"
Cửu công chúa phát hiện Quan Hạ Nhi chưa kịp vào phòng, vội vàng xách váy chạy vọt ra sân.
“Điện hạ!” Châu Nhi không kịp tới xem Thấm Nhị, vội vàng đuổi theo.
'Thấm Nhi cũng không có thời gian nghỉ ngơi, vội vàng đuổi theo.
Thấy Châu Nhi đã kéo được Cửu công chúa, Thấm Nhi lại tung người nhảy lên tường rào.
Lựu đạn được ném từ phía sau tường rào này vào trong sân.
Lúc này, bên ngoài tường rào, có một nhân viên hộ tống đang lật đật bỏ trốn.
Thật ra, vừa rồi Thấm Nhi nhảy lên nóc nhà đã thấy một nhân viên hộ tống đứng ở phía sau tường rào.
Nhưng phía sau tường rào là đường mòn, bình thường người đến người đi rất nhiều, nhân viên hộ tống lại cảm mặt đi nên Thấm Nhi cũng không nghĩ nhiều.
Ai ngờ người này lại ném lựu đạn vào trong sân chứ?
Thấm Nhi gỡ cung nỏ bên hông xuống, nhảm ngay cổ đối phương.
Ban đầu Thấm Nhi vốn định bóp cò, nhưng cô ấy lại cất nỏ đi, tung người nhảy tới.
Nhân viên hộ tống nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, vô thức quay người lại.
Còn chưa kịp thấy gì đã bị Thấm Nhi đập một phát vào gáy, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Thấm Nhi xách đai lưng của nhân viên hộ tống, rồi lại nhảy qua tường rào.
“Đây chính là người đã ném lựu đạn!”
Thấm Nhi ném nhân viên hộ tống xuống đất, cô ấy không xuống theo mà lại trèo lên nóc này, cẩn thận phòng bị.
Trong sân, Quan Hạ Nhi nhìn xung quanh, ánh mắt tràn ngập lửa giận.
Nhờ có A Liên kịp thời xông tới nên Quan Hạ Nhi không bị thương, chỉ cảm thấy tai hơi ù.
Nhưng A Liên bị mảnh lựu đạn ghim vào đùi, máu chảy ra không ngừng.
Còn có một số nhân viên hộ tống và cận vệ của Cửu công. chúa đứng khá gần lựu đạn cũng đều bị nổ tung.
“Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?”
Cửu công chúa tiến tới, sốt ruột hỏi.
“Ta không sao!” Quan Hạ Nhi nhìn bụng Cửu công chúa: “Còn muội thì sao? Đứa bé có sao không?”
“Vừa rồi ta ở trong nhà, không sao cả!” Cửu công chúa vội Vàng xua tay.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Lúc này, Quan Hạ Nhi mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy muội nhanh chóng vào nhà đi, ta xử lý xong chuyện này sẽ đưa muội trở vềI”