Trước đó cô ấy cũng không biết đến quyết định này của Kim Phi.
"Các người đừng nhìn ta như thế chứ," Kim Phi cười nói: "Ta chỉ là đi thành Du Quan, cũng không phải là xâm nhập vào phòng tuyến phía sau của quân địch trên Thảo Nguyên. Bây giờ Thiết Tử huynh đã biến thành Du Quan thành một cái thùng sắt, sẽ không có chuyện gì đâu."
“Phu quân nhất định phải đi 2" Cửu công chúa hỏi.
"Muốn đi xem; Kim Phi gật đầu: "Không chỉ thành Du Quan, mà cả xưởng đóng thuyền ở Đông Hải, ta cũng muốn đi xem, đúng lúc đi cùng nhau."
Máy móc là lĩnh vực mà Kim Phi am hiểu nhất, với một số lượng lớn bản vẽ của y, xưởng đóng thuyền đã phát triển rất nhanh, bây giờ đang thử chế tạo hàng loạt các ca-nô bọc thép nhỏ.
Kim Phi rất quan tâm đến điều này, đã muốn đi thăm xưởng đóng thuyền ở Đông Hải từ lâu rồi, nhưng do nhiều việc quấn thân nên vẫn chưa thực hiện được.
Bây giờ vụ thu hoạch của mùa thu đã qua, công việc khai hoang ở các nơi cũng đang được triển khai đến mức bừng bừng khí thế, gần đây Kim Phi không có chuyện gì khác, nên quyết định đến Đông Hải.
Đã đến Đông Hải, cách thành Du Quan cũng không xa, thế là Kim Phi quyết định lại đi thăm thành Du Quan một lần.
Nếu như có thể tìm được cơ hội để quét sạch quân chủ lực của Arei trong một lần hành động thì sao?
Thảo Nguyên bao phủ một khu vực rộng lớn, hơn nữa ngoài tài nguyên chăn nuôi ra, còn có một lượng lớn tài nguyên khoáng sản.
Khu vực Đông Bắc kinh doanh rất tốt, cũng là một vựa lúa lớn.
Kim Phi vẫn luôn muốn sáp nhập Thảo Nguyên vào lãnh thổ của mình càng sớm càng tốt.
Cửu công chúa và Kim Phi có cùng ý tưởng, hơn nữa bây giờ thành Du Quan được coi là một thành phố quân sự, Lưu Thiết lại là thân tín đáng tin của Kim Phi, chỉ cần Kim Phi không tìm chết, xâm nhập vào Thảo Nguyên thì không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
Nghĩ đến đây, Cửu công chúa gật đầu nói: “Phu quân đi xem cũng được, nhưng vẫn phải chú ý an toàn, hay là để Tân Minh dẫn theo mấy người đi theo chàng nhé?”
Tân Minh là thống lĩnh cấm quân, chuyên phụ trách bảo vệ sự an toàn của hoàng thành.
Nhưng bây giờ Cửu Công chúa đang ở làng Tây Hà, nơi này là trụ sở chính của tiêu cục Trấn Viễn, cấm quân chỉ cần bảo vệ khu vực xung quanh ngự thư phòng cho thật tốt là được, khối lượng công việc rất ít.
“Bỏ đi, ta bảo Thiên Tầm đi cùng ta, hơn nữa, cũng có Thấm Nhi ở đây." Kim Phi lắc đầu.
Bắc Thiên Tâm đã ở cữ xong từ lâu rồi, đứa trẻ đã được giao cho Quan Hạ Nhi, gần đây cũng rảnh rỗi đi nói chuyện phiếm, hôm qua Kim Phi còn nhìn thấy cô ấy mang bốn đứa bé đi đào hang chuột đồng.
Kể từ khi Thấm Nhi trở lại từ lần trước thì gia nhập tiêu cục Trấn Viễn và trở thành một nữ binh lính, nhưng tính cách của cô ấy hơi lầm lì, từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ hòa hợp với đồng nghiệp, hơn nữa khi thực hiện nhiệm vụ, những nhân viên hộ tống khác cũng không thể theo kịp tiết tấu của cô ấy.
Hầu Tử đã quay về cách đây một thời gian, tình cờ gặp được Thấm Nhị, sau khi biết được hoàn cảnh của cô ấy, thì chạy đến tìm Kim Phi, muốn đưa Thấm Nhi vào chiến đội áo giáp đen.
Trước đó Kim Phi đã đưa Thấm Nhi vào tiểu đội nhân viên hộ tống bình thường, thật ra là để cô ấy thích ứng với tác phong của quân đội, rồi mới chuyển cô ấy đến chiến đội đặc biệt.
Bây giờ Hầu Tử đến muốn lấy người, đúng lúc hợp với mong muốn của Kim Phi, nên Kim Phi đã ký lệnh điều động, điều động Thấm Nhi đến chiến đội áo giáp. đen.
Hầu Tử từng bị Thấm Nhi đánh nhiều lần, biết rất rõ bản lĩnh của cô ấy, Thấm Nhi vừa đến đã trực tiếp bổ nhiệm cô ấy làm huấn luyện viên trưởng của chiến đội áo giáp đen, chuyên môn chịu trách nhiệm rèn luyện thể chất.
Các cựu binh của chiến đội áo giáp đen đều là những binh lính từng trải, người này còn khó chơi hơn người kia, nhưng khi gặp được Thấm Nhi, xem như là bọn họ đã gặp được khắc tỉnh.
Lúc Thấm Nhi vừa mới vào doanh trại quân đội, các cựu binh nhìn thấy cô ấy là một cô gái què thì rất nhiều người coi thường cô ấy, cuối cùng bị Thấm Nhi đánh từng người một.
Các cựu binh đã thử chống cự, nhưng dưới điều kiện không sử dụng cung nỏ và súng kíp thì cho dù có bảy tám người cùng nhau tiến lên cũng không phải là đối thủ của Thấm Nhi.
Những cựu binh này xem như đã hoàn toàn chịu thua, bị Thấm Nhi chỉnh đốn đến mức ngoan ngoãn.
Có cô ấy đích thân dẫn đầu chiến đội áo giáp đen để bảo vệ, cộng thêm đội cận vệ do Thiết Chùy chỉ huy, còn được trang bị súng kíp, không có hơn một nghìn người vây đánh thì căn bản không thể làm tổn thương đến Kim Phi dù chỉ một chút.
Đông Hải đã bị tiêu cục Trấn Viễn kiểm soát từ lâu rồi, quân địch còn có thể bố trí mấy gián điệp, nhưng vẫn không thể huy động mấy nghìn người vây đánh Kim Phi trong một khoảng thời gian ngắn được!
"Các người đừng nhìn ta như thế chứ," Kim Phi cười nói: "Ta chỉ là đi thành Du Quan, cũng không phải là xâm nhập vào phòng tuyến phía sau của quân địch trên Thảo Nguyên. Bây giờ Thiết Tử huynh đã biến thành Du Quan thành một cái thùng sắt, sẽ không có chuyện gì đâu."
“Phu quân nhất định phải đi 2" Cửu công chúa hỏi.
"Muốn đi xem; Kim Phi gật đầu: "Không chỉ thành Du Quan, mà cả xưởng đóng thuyền ở Đông Hải, ta cũng muốn đi xem, đúng lúc đi cùng nhau."
Máy móc là lĩnh vực mà Kim Phi am hiểu nhất, với một số lượng lớn bản vẽ của y, xưởng đóng thuyền đã phát triển rất nhanh, bây giờ đang thử chế tạo hàng loạt các ca-nô bọc thép nhỏ.
Kim Phi rất quan tâm đến điều này, đã muốn đi thăm xưởng đóng thuyền ở Đông Hải từ lâu rồi, nhưng do nhiều việc quấn thân nên vẫn chưa thực hiện được.
Bây giờ vụ thu hoạch của mùa thu đã qua, công việc khai hoang ở các nơi cũng đang được triển khai đến mức bừng bừng khí thế, gần đây Kim Phi không có chuyện gì khác, nên quyết định đến Đông Hải.
Đã đến Đông Hải, cách thành Du Quan cũng không xa, thế là Kim Phi quyết định lại đi thăm thành Du Quan một lần.
Nếu như có thể tìm được cơ hội để quét sạch quân chủ lực của Arei trong một lần hành động thì sao?
Thảo Nguyên bao phủ một khu vực rộng lớn, hơn nữa ngoài tài nguyên chăn nuôi ra, còn có một lượng lớn tài nguyên khoáng sản.
Khu vực Đông Bắc kinh doanh rất tốt, cũng là một vựa lúa lớn.
Kim Phi vẫn luôn muốn sáp nhập Thảo Nguyên vào lãnh thổ của mình càng sớm càng tốt.
Cửu công chúa và Kim Phi có cùng ý tưởng, hơn nữa bây giờ thành Du Quan được coi là một thành phố quân sự, Lưu Thiết lại là thân tín đáng tin của Kim Phi, chỉ cần Kim Phi không tìm chết, xâm nhập vào Thảo Nguyên thì không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
Nghĩ đến đây, Cửu công chúa gật đầu nói: “Phu quân đi xem cũng được, nhưng vẫn phải chú ý an toàn, hay là để Tân Minh dẫn theo mấy người đi theo chàng nhé?”
Tân Minh là thống lĩnh cấm quân, chuyên phụ trách bảo vệ sự an toàn của hoàng thành.
Nhưng bây giờ Cửu Công chúa đang ở làng Tây Hà, nơi này là trụ sở chính của tiêu cục Trấn Viễn, cấm quân chỉ cần bảo vệ khu vực xung quanh ngự thư phòng cho thật tốt là được, khối lượng công việc rất ít.
“Bỏ đi, ta bảo Thiên Tầm đi cùng ta, hơn nữa, cũng có Thấm Nhi ở đây." Kim Phi lắc đầu.
Bắc Thiên Tâm đã ở cữ xong từ lâu rồi, đứa trẻ đã được giao cho Quan Hạ Nhi, gần đây cũng rảnh rỗi đi nói chuyện phiếm, hôm qua Kim Phi còn nhìn thấy cô ấy mang bốn đứa bé đi đào hang chuột đồng.
Kể từ khi Thấm Nhi trở lại từ lần trước thì gia nhập tiêu cục Trấn Viễn và trở thành một nữ binh lính, nhưng tính cách của cô ấy hơi lầm lì, từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ hòa hợp với đồng nghiệp, hơn nữa khi thực hiện nhiệm vụ, những nhân viên hộ tống khác cũng không thể theo kịp tiết tấu của cô ấy.
Hầu Tử đã quay về cách đây một thời gian, tình cờ gặp được Thấm Nhị, sau khi biết được hoàn cảnh của cô ấy, thì chạy đến tìm Kim Phi, muốn đưa Thấm Nhi vào chiến đội áo giáp đen.
Trước đó Kim Phi đã đưa Thấm Nhi vào tiểu đội nhân viên hộ tống bình thường, thật ra là để cô ấy thích ứng với tác phong của quân đội, rồi mới chuyển cô ấy đến chiến đội đặc biệt.
Bây giờ Hầu Tử đến muốn lấy người, đúng lúc hợp với mong muốn của Kim Phi, nên Kim Phi đã ký lệnh điều động, điều động Thấm Nhi đến chiến đội áo giáp. đen.
Hầu Tử từng bị Thấm Nhi đánh nhiều lần, biết rất rõ bản lĩnh của cô ấy, Thấm Nhi vừa đến đã trực tiếp bổ nhiệm cô ấy làm huấn luyện viên trưởng của chiến đội áo giáp đen, chuyên môn chịu trách nhiệm rèn luyện thể chất.
Các cựu binh của chiến đội áo giáp đen đều là những binh lính từng trải, người này còn khó chơi hơn người kia, nhưng khi gặp được Thấm Nhi, xem như là bọn họ đã gặp được khắc tỉnh.
Lúc Thấm Nhi vừa mới vào doanh trại quân đội, các cựu binh nhìn thấy cô ấy là một cô gái què thì rất nhiều người coi thường cô ấy, cuối cùng bị Thấm Nhi đánh từng người một.
Các cựu binh đã thử chống cự, nhưng dưới điều kiện không sử dụng cung nỏ và súng kíp thì cho dù có bảy tám người cùng nhau tiến lên cũng không phải là đối thủ của Thấm Nhi.
Những cựu binh này xem như đã hoàn toàn chịu thua, bị Thấm Nhi chỉnh đốn đến mức ngoan ngoãn.
Có cô ấy đích thân dẫn đầu chiến đội áo giáp đen để bảo vệ, cộng thêm đội cận vệ do Thiết Chùy chỉ huy, còn được trang bị súng kíp, không có hơn một nghìn người vây đánh thì căn bản không thể làm tổn thương đến Kim Phi dù chỉ một chút.
Đông Hải đã bị tiêu cục Trấn Viễn kiểm soát từ lâu rồi, quân địch còn có thể bố trí mấy gián điệp, nhưng vẫn không thể huy động mấy nghìn người vây đánh Kim Phi trong một khoảng thời gian ngắn được!