“Đương nhiên phải mở rồi!" Đường Đông Đông không chút do dự gật đầu.
Đại Khang rất ít trai tráng, chỉ dựa vào binh lính nam thì không thể đảm bảo an ninh trật tự, để huấn luyện khả năng phối hợp và thể lực cho nữ công nhân, Kim Phi đã lên kế hoạch tổ chức đại hội thể thao ở xưởng dệt.
Bị hấp dẫn bởi số tiền thưởng kếch xù và lời kêu gọi của Đường Đông Đông, các nữ công nhân dự thi rất nhiệt tình.
Đại hội thể thao lần thứ nhất ở xưởng dệt đã thành công mỹ mãn, còn để lại cho các nữ công nhân thói quen dậy sớm tập thể dục.
Về sau xưởng xà phòng cũng noi theo xưởng dệt, cũng bắt đầu cử hành đại hội thể thao.
Dưới sự dẫn dắt của Kim Phi, hai xưởng sẽ so tài với nhau, rượt đuổi nhau trên sân đấu, bình thường cũng âm thầm luyện tập chăm chỉ.
Sự thật đã chứng minh, quyết định này của Kim Phi rất đúng đắn.
Cho dù là cuộc tấn công lúc đầu của kẻ địch bên ngoài, hay là trận chiến bảo vệ thành Du Quan sau này và chiến dịch kênh Hoàng Đồng, không có sự tham gia của nữ công nhân thì rất có thể đã thất bại rồi, thậm chí Kim Phi có thể đã mất mạng ở kênh Hoàng Đồng.
Bây giờ xưởng dệt và xưởng xà phòng đã thành đơn vị quân sự, xưởng xà phòng là đội một quân Nương Tử, xưởng dệt là đội hai quân Nương Tử.
Lúc bình thường, các nữ công nhân là công nhân, gặp chiến tranh, các cô ấy trở thành chiến sĩ.
Hai bên vẫn luôn so tài, đại hội thể thao cũng thường được tiến hành cùng lúc, trước tiên cần chọn ba người đứng đầu mỗi bộ môn trong xưởng mình, sau đó những người thắng của hai xưởng sẽ tiếp tục tỷ thí.
Bây giờ thứ các nữ công nhân quan tâm đã không còn là tiền thưởng, mà là danh dự của xưởng mình, sự cạnh tranh cũng sẽ trở nên cực kì khốc liệt.
Những lúc này chính là thời điểm làng Tây Hà náo nhiệt nhất.
Không chỉ có dân chúng địa phương đến nơi để cổ vũ cho đội ngũ mình ủng hộ, cũng có không ít người dân từ vùng khác chạy tới xem tranh tài.
"Tiểu Bắc, lần này muội trở về đúng là vừa kịp lúc.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
2. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
3. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
4. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
=====================================
Quan Hạ Nhi nói: "Đại hội thể thao mùa thu năm nay không chỉ có xưởng dệt và xưởng xà phòng tham gia, tiêu cục Trấn Viễn, quân Thiết Lâm, và mấy đội ngũ khác ở Tây Xuyên cũng ghi danh tham gia, đến lúc đó Lương ca, Khánh hầu và Khánh đại nhân ở Tây Xuyên cũng sẽ tới dự lễ, chắc chắn còn náo nhiệt hơn trước kiat"
"Vậy sao không có ai thông báo cho thương hội Kim Xuyên bọn ta cả?" Đường Tiểu Bắc sửng sốt một lúc, cau mày nhìn về phía Cửu công chúa. Vừa rồi giữa hai người có gì đó không đúng, Kim Phi sợ rằng hai người sẽ căng thẳng, vội vàng ngắt lời: "Đừng nhìn Vũ Dương, là ta không thông báo cho. bên nàng!"
"Tại sao?" Đường Tiểu Bắc bĩu môi hỏi.
"Xưởng dệt, xưởng xà phòng, tiêu cục Trấn Viễn, quân Thiết Lâm, quân Uy Thắng, bọn họ đều là đơn vị chiến đấu, thương hội Kim Xuyên bên nàng là đơn vị hành chính, không thích hợp để tranh tài mà!"
Kim Phi giải thích: "Hơn nữa nàng cũng biết sân của xưởng dệt và núi Thiết Quán có hạn, khả năng tiếp đãi cũng có hạn, đây là lần đầu tiên cử hành đại hội thể thao mở rộng, cũng là một lần thử nghiệm, chờ lần này thành công rồi, có kinh nghiệm rồi, lần sau mở lại, bên nàng muốn không tham gia cũng không được!"
Đường Tiểu Bắc nghe xong lời giải thích của Kim Phi thì không nói gì nữa.
Đồng thời trong lòng cô ấy thầm quyết định, sau khi trở về phải đi tìm Đường Đông Đông hỗ trợ, mượn mấy binh lính nữ có kinh nghiệm trong xưởng dệt giúp cô ấy huấn luyện đội ngũ, hy vọng có thể tỏa sáng ở đại hội thể thao và khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
"Muốn trò chuyện thì vào nhà trò chuyện, đừng đứng trong sân nữa!"
Quan Hạ Nhi gọi lần nữa, lúc này nhóm người mới vào nhà.
Sau khi thức ăn đã được bày lên bàn, nhân lúc bốn đứa nhỏ đang phát đũa cho mọi người, Kim Phi nhìn về phía Đường Đông Đông: "Đông Đông, lần trước ta
có bảo cô chọn vài công nhân đi học bật bông, cô chọn xong chưa?”
"Đã chọn xong từ lâu rồi, chỉ là thấy gần đây huynh vẫn luôn bận rộn nên không quấy rầy huynh."
Đường Đông Đông hỏi: "Tiên sinh chuẩn bị xong rồi sao?"
Đại Khang rất ít trai tráng, chỉ dựa vào binh lính nam thì không thể đảm bảo an ninh trật tự, để huấn luyện khả năng phối hợp và thể lực cho nữ công nhân, Kim Phi đã lên kế hoạch tổ chức đại hội thể thao ở xưởng dệt.
Bị hấp dẫn bởi số tiền thưởng kếch xù và lời kêu gọi của Đường Đông Đông, các nữ công nhân dự thi rất nhiệt tình.
Đại hội thể thao lần thứ nhất ở xưởng dệt đã thành công mỹ mãn, còn để lại cho các nữ công nhân thói quen dậy sớm tập thể dục.
Về sau xưởng xà phòng cũng noi theo xưởng dệt, cũng bắt đầu cử hành đại hội thể thao.
Dưới sự dẫn dắt của Kim Phi, hai xưởng sẽ so tài với nhau, rượt đuổi nhau trên sân đấu, bình thường cũng âm thầm luyện tập chăm chỉ.
Sự thật đã chứng minh, quyết định này của Kim Phi rất đúng đắn.
Cho dù là cuộc tấn công lúc đầu của kẻ địch bên ngoài, hay là trận chiến bảo vệ thành Du Quan sau này và chiến dịch kênh Hoàng Đồng, không có sự tham gia của nữ công nhân thì rất có thể đã thất bại rồi, thậm chí Kim Phi có thể đã mất mạng ở kênh Hoàng Đồng.
Bây giờ xưởng dệt và xưởng xà phòng đã thành đơn vị quân sự, xưởng xà phòng là đội một quân Nương Tử, xưởng dệt là đội hai quân Nương Tử.
Lúc bình thường, các nữ công nhân là công nhân, gặp chiến tranh, các cô ấy trở thành chiến sĩ.
Hai bên vẫn luôn so tài, đại hội thể thao cũng thường được tiến hành cùng lúc, trước tiên cần chọn ba người đứng đầu mỗi bộ môn trong xưởng mình, sau đó những người thắng của hai xưởng sẽ tiếp tục tỷ thí.
Bây giờ thứ các nữ công nhân quan tâm đã không còn là tiền thưởng, mà là danh dự của xưởng mình, sự cạnh tranh cũng sẽ trở nên cực kì khốc liệt.
Những lúc này chính là thời điểm làng Tây Hà náo nhiệt nhất.
Không chỉ có dân chúng địa phương đến nơi để cổ vũ cho đội ngũ mình ủng hộ, cũng có không ít người dân từ vùng khác chạy tới xem tranh tài.
"Tiểu Bắc, lần này muội trở về đúng là vừa kịp lúc.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
2. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
3. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
4. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
=====================================
Quan Hạ Nhi nói: "Đại hội thể thao mùa thu năm nay không chỉ có xưởng dệt và xưởng xà phòng tham gia, tiêu cục Trấn Viễn, quân Thiết Lâm, và mấy đội ngũ khác ở Tây Xuyên cũng ghi danh tham gia, đến lúc đó Lương ca, Khánh hầu và Khánh đại nhân ở Tây Xuyên cũng sẽ tới dự lễ, chắc chắn còn náo nhiệt hơn trước kiat"
"Vậy sao không có ai thông báo cho thương hội Kim Xuyên bọn ta cả?" Đường Tiểu Bắc sửng sốt một lúc, cau mày nhìn về phía Cửu công chúa. Vừa rồi giữa hai người có gì đó không đúng, Kim Phi sợ rằng hai người sẽ căng thẳng, vội vàng ngắt lời: "Đừng nhìn Vũ Dương, là ta không thông báo cho. bên nàng!"
"Tại sao?" Đường Tiểu Bắc bĩu môi hỏi.
"Xưởng dệt, xưởng xà phòng, tiêu cục Trấn Viễn, quân Thiết Lâm, quân Uy Thắng, bọn họ đều là đơn vị chiến đấu, thương hội Kim Xuyên bên nàng là đơn vị hành chính, không thích hợp để tranh tài mà!"
Kim Phi giải thích: "Hơn nữa nàng cũng biết sân của xưởng dệt và núi Thiết Quán có hạn, khả năng tiếp đãi cũng có hạn, đây là lần đầu tiên cử hành đại hội thể thao mở rộng, cũng là một lần thử nghiệm, chờ lần này thành công rồi, có kinh nghiệm rồi, lần sau mở lại, bên nàng muốn không tham gia cũng không được!"
Đường Tiểu Bắc nghe xong lời giải thích của Kim Phi thì không nói gì nữa.
Đồng thời trong lòng cô ấy thầm quyết định, sau khi trở về phải đi tìm Đường Đông Đông hỗ trợ, mượn mấy binh lính nữ có kinh nghiệm trong xưởng dệt giúp cô ấy huấn luyện đội ngũ, hy vọng có thể tỏa sáng ở đại hội thể thao và khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
"Muốn trò chuyện thì vào nhà trò chuyện, đừng đứng trong sân nữa!"
Quan Hạ Nhi gọi lần nữa, lúc này nhóm người mới vào nhà.
Sau khi thức ăn đã được bày lên bàn, nhân lúc bốn đứa nhỏ đang phát đũa cho mọi người, Kim Phi nhìn về phía Đường Đông Đông: "Đông Đông, lần trước ta
có bảo cô chọn vài công nhân đi học bật bông, cô chọn xong chưa?”
"Đã chọn xong từ lâu rồi, chỉ là thấy gần đây huynh vẫn luôn bận rộn nên không quấy rầy huynh."
Đường Đông Đông hỏi: "Tiên sinh chuẩn bị xong rồi sao?"