Trần Siêu ở bên cạnh hâm mộ nói: “Sư huynh thật là lợi hại, ngay cả hổ bổ đan nhị phẩm thượng cấp mà cũng có thể luyện ra”.
Trần Siêu có chút lo lắng khi sờ vào lò đan của chính mình.
Hắn ta hy vọng rằng đan dược của mình cũng có thể thành hình, nhưng hắn ta không chắc chắn được.
Cố Thanh Hy thấy thế thì liền bảo hắn ta mở lò đan ra cho thêm cỏ ngư tinh vào trong.
"Ta ...", Trần Siêu sững sờ chỉ vào chính mình.
Cố Thanh Hy đảo mắt nhìn hắn rồi nói: “Ta không nói chuyện với ngươi thì nói chuyện với quỷ hay sao? Muốn đan dược thành hình thì ngươi phải nghe ta”.
Vì đang ở gần đó trên Trương Vũ cũng nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ.
Hắn ta khinh thường nói: “Sư đệ đừng nghe nàng ta nói hưu nói vượn, trong lúc luyện đan kiêng kỵ mở nắp lò đan, nếu không thì đan dược sẽ bị chuyển hóa, hơn nữa cỏ ngư tinh chẳng qua chỉ là thảo dược trung hòa mà thôi, nó có thể làm được gì chứ?”
"Chuyện này…"
Trần Siêu bối rối nhìn về phía Cố Thanh Hy
Mặc dù hắn ta cũng rất tin tưởng Cố Thanh Hy nhưng cốc chủ cùng các vị sư huynh đã nói trong lúc luyện chế đan dược thì không thể mở nắp lò đan nếu không toàn bộ đan dược bên trong sẽ bị phá hủy.
Bây giờ có rất nhiều đại môn phái ở đây, hắn ta không muốn mắc phải sai lầm, hắn ta rất muốn đan dược của hắn ta sẽ thành hình.
Trần Siêu đấu tranh tâm lí một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Trương Vũ.
Cố Thanh Hy ngồi bên cạnh nhàn nhã bắt chéo chân.
Nàng có tâm chỉ dạy cho hắn ta hắn ta không nghe theo thì thôi. Thật là đáng tiếc, cái tên này cũng có thiên phú luyện đan, cách phối dược cũng rất cẩn thận nhưng lại dùng sai phương pháp cho nên dược liệu trong lò đan kia chắc chắn sẽ không luyện ra được viên đan dược nào.
Trong lúc đó, viên hổ bổ đan của Trương Vũ đã khiến cho tất cả mọi người như phát điên, không ngừng ra giá. Chưởng môn vốn không muốn bán nó đi, nhưng bất đắc dĩ môn phái đang thiếu tiền, chỉ có thể cắn răng chấp nhận bán với giá cao ngất ngưỡng.
Hổ bổ đan đã tìm được chủ nhân, mọi người chỉ có thể hy vọng vào lò đan cuối cùng của Trần Siêu.
Trong lúc mọi người đang háo hức chờ mong thì nắp lò đan đã được mở ra.
Tuy nhiên...
Bên trong chiếc hộp đầu tiên trống rỗng.
Cõi lòng Trần Siêu thắt lại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Hắn siết chắt nắm tay, hy vọng rằng chiếc hộp sau đó sẽ có đan dược thành hình.
Mọi người đều nói có linh khí của đan dược đang tỏa ra, lần này chắc chắc có đan dược thành hình.
“Ta dám cá rằng không chỉ có một viên, hơn nữa phẩm cấp cũng không thấp”.
“Ta cũng cảm thấy lò đan này có thể luyện ra được đan dược”.