Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Không đợi hắn nghĩ ra Cố Thanh Hy đang muốn gì, thì hắn chợt thấy choáng váng.   

 

Dạ Mặc Uyên thầm thấy không ổn.  

 

Không ngờ nữ nhân này lại hạ độc hắn.  

 

“Cố Thanh Hy, nàng đúng là to gan”.  

 

“Một, hai, ba,…”  

 

Cố Thanh Hy đếm đến ba, quả nhiên…  

 

Dạ Mặc Uyên lắc đầu mấy cái, cuối cùng không chịu được nữa mà ngã xuống.  

 

Cố Thanh Hy đẩy hắn ra, vỗ tay mình, giễu cợt: “Ranh con, chàng tưởng ta đây là quả hồng mềm cho chàng bắt nạt à, không nghĩ lại xem trước đây lão nương làm nghề gì”.  

 

Cố Thanh Hy đứng dậy, sửa sang lại quần áo xốc xếch, bắt đầu tìm kiếm trên giường.  

 

Cuối giường không có, Cố Thanh Hy đang muốn tìm ở đầu giường thì chợt nhìn thấy Dạ Mặc Uyên ngồi trước mặt nàng, khuôn mặt lạnh lùng, nét mặt không chút cảm xúc.  

 

“Shhh…”  

 

Cố Thanh Hy suýt sợ đứng tim, loạng choạng ngã xuống.  

 

“Không phải chàng trúng độc hôn mê sao?”  

 

Dạ Mặc Uyên cười khẩy: “Bản vương từ nhỏ lớn lên trong vại thuốc, chút thuốc độc này sao mà có tác dụng với bản vương được”.  

 

“Cũng phải, sao ta lại quên mất nhỉ, cả người chàng đều là độc mà”.  

 

Dạ Mặc Uyên không trả lời mà học theo nàng, khoanh tay trước ngực, thái độ kiêu căng.  

 

Cố Thanh Hy hơi lúng túng, nàng qua loa giải thích: “Vương gia, ta là thấy chàng quá mệt mỏi nên mới tự ý cho chàng chút thuốc mê, để chàng ngủ thật ngon, chàng xem, không phải ta đang trải chăn đệm giúp chàng sao?”  

 

Cái cớ này quá tệ.  

 

Đừng nói là Dạ Mặc Uyên, mà cả bản thân nàng cũng không tin.  

 

Nàng nhìn Dạ Mặc Uyên, hắn vẫn giữ tư thế kia.  

 

Cố Thanh Hy thở dài, khóc thút thít: “Để ta nói thật với chàng, trên đường trở về, ta gặp phải người của Thiên Phần tộc, bọn họ nói Thiếu chủ của bọn họ thích ta, nếu ta không gả cho hắn ta, sau này ta sẽ không được sống yên ổn”.  

 

“Người của Thiên Phần tộc còn bảo ta tìm một bảo bối ở Vương phủ”.  

 

Dạ Mặc Uyên nửa tin nửa ngờ.  

 

Nữ nhân này rất hay nói dối, ai biết được nàng đang có ý đồ gì.  



“Chàng không tin đúng không? Bọn họ hạ chú lên người ta, bị trúng loại chú đó, một khi tái phát, ta sẽ đau đến mức chết đi sống lại, nói sống không bằng chết là nhẹ rồi”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK