Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mọi người lại lần nữa trút giận lên đầu Cố Thanh Hy.  

 

Cố Thanh Hy càng thêm oan ức.  

 

“Không phải ta dẫn đường mà, hơn nữa ta cũng đã nói bên phải có vẻ không thích hợp cho lắm, thế nhưng Lan kỳ chủ một mực muốn ta dẫn mọi người đi về phía bên phải… Ta cũng không còn cách nào khác, sao ta biết Lan kỳ chủ có mục đích gì cơ chứ? Biết rõ bên phải không đúng mà vẫn cố đi!”  

 

Người của Thiên Phần tộc hằm hằm nhìn Lan kỳ chủ.  

 

Trong cơn tức giận, Quân trưởng lão mắng thẳng vào mặt Lan kỳ chủ: “Ông cố ý đúng không? Ông muốn một mình nuốt trọn Long Châu nên bày mưu hại chết cả đám chúng ta đúng không?”  

 

Lan kỳ chủ cảm thấy chụp chết Cố Thanh Hy là quá hời cho nàng ta rồi.  

 

“Các ngươi đừng có nghe nữ nhân kia nói bậy, rõ ràng là nàng muốn châm ngòi ly gián mà”.  

 

“Ta châm ngòi ly gián kiểu gì hả? Là ta nhất quyết phải đi bên phải à? Lan kỳ chủ, ông làm khó làm dễ ta đủ điều, còn một lòng muốn giết ta, chẳng phải trong lòng ông đang tính toán cái gì đó sao?”  

 

Vốn dĩ, người của Thiên Phần tộc đã hoài nghi Lan kỳ chủ, cho nên khi nghe Cố Thanh Hy nói vậy, bọn họ dàng thêm căm thù đám người của Lan kỳ chủ.  

 

Cố Thanh Hy lại thờ ơ chêm thêm một câu: “Hơn nữa, đá từ trên đỉnh núi rơi xuống, nhưng hết lần này đến lần khác đều rơi vào đầu các trưởng lão của Thiên Phần tộc, còn các ngươi, tuy cũng ở bên bờ vực, nhưng lại dễ dàng tránh được”.  

 

“Cố Thanh Hy, cô có ý gì, chẳng lẽ nghi ngờ bổn tọa đặt bẫy à?”  

 

“Ta nào có gan nói như vậy, cái mạng nhỏ của ta còn đang bị các ngươi nắm giữ đây này!”  

 

“Tảng đá kia cũng có nện vào người cô đâu?”  

 

“Ta không bị đá đập chết là do mạng ta lớn, ai biết ông dẫn đường một hồi, có bẫy ta chỗ nào không?”  

 

“Nếu hôm nay bổn tọa không giết cô thì ta không phải Lan kỳ chủ của Ma tộc thập nhị hoa kỳ!”  

 

Lan kỳ chủ nổi giận, ra tay không chút băn khoăn, mỗi một chiêu đều muốn dồn Cố Thanh Hy vào chỗ chết.  

 

Các trưởng lão của Thiên Phần tộc cũng bị chọc giận.  

 

Cộng thêm việc Cố Thanh Hy châm ngòi, thế nên Thiên Phần tộc và Ma tộc đã hoàn toàn trở mặt, tự giết lẫn nhau.  

 

Quân trưởng lão cả giận nói: “Đám tặc Ma tộc, ta đã sớm nhìn ra các ngươi không có ý tốt, các ngươi thấy Thiên Phần tộc ta người đông thế mạnh nên định chơi chết chúng ta đúng không, rồi ngồi đó mà ngư ông đắc lợi? Cố Thanh Hy nói đúng, ông đã cố ý bố trí cái bẫy này”.  

 

“Vô liêm sỉ, các ngươi lại dám làm mặt ta bị thương, đã vậy, không còn gì để nói nữa, dùng nắm đấm nói chuyện đi”.  

 

Mẫu Đơn kỳ chủ nói: “Ta thấy người của Thiên Phần tộc cố ý muốn kiếm chuyện đây mà, muốn nhân cơ hội loại trừ chúng ta để độc chiếm Long Châu à? Không cần phải nói lý với bọn họ, cứ giết là được!”  

 

Tuy vẻ ngoài của Lan kỳ chủ không quá tốt, nhưng ông ta rất để ý đến gương mặt của mình. Thiên Phần tộc lấy nhiều khi ít, còn đánh vào mặt ông ta, để lại một vết thương trên mặt ông ta, vốn dĩ, bọn họ cũng đã không vừa mắt nhau từ trước, cho nên người của Ma tộc đã hoàn toàn bùng nổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK