“Vậy nếu chúng ta có thể đấu giá được cuốn Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan này rồi tặng cho người đó, có phải có thể có được mấy thứ như Tẩy Tủy Đan từ người đó hay không?”
“Chắc chắn rồi, đừng nói là Tẩy Tủy Đan, bất cứ đan dược nào người đó cũng sẽ cho công chúa. Luyện đan sư trên thiên hạ có ai mà không muốn có được phương pháp luyện đan thời Thượng cổ chứ”.
“Được, vụt mất hai món trước cũng đành, món này dù thế nào cũng phải đấu giá về. Những thứ khác bản công chúa không bằng Cố Thanh Hy, nhưng về võ công nhất định phải hơn nàng ta một bậc”.
“Nô tỳ ủng hộ công chúa”.
Ở một nhã gian khác, Trạch Vương lại động lòng lần nữa.
Nếu có được Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, sau này hắn ta muốn đột phá không phải dễ như trở bàn tay sao?
Ôn Nguyên Châu có sức hấp dẫn rất lớn với hắn ta.
Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan đối với hắn ta có sức hấp dẫn càng lớn.
Hai món trước không đấu giá được đã đành, món thứ ba dù có đập nồi bán sắt, hắn ta cũng phải đấu giá bằng được, tuyệt đối không thể để lỡ nữa.
Thượng Quan Sở khẽ ngước đôi mắt ôn hòa lên, hình như đã có hứng thú với món đấu giá thứ ba.
Chẳng mấy chốc, hắn ta lại cúi đầu nấu trà, giống như cũng chỉ có chút hứng thú vậy mà thôi.
Trong mắt Thanh Phong lóe lên tia sáng: “Chủ tử, phương pháp luyện đan thời Thượng cổ không tệ, hay là chúng ta cũng…”
“Vội cái gì, thứ tốt còn ở phía sau”.
Phía sau?
Phía sau có thứ gì tốt?
Chẳng lẽ chủ tử biết vật đấu giá quan trọng nhất ngày hôm nay là gì?
Đôi mắt trắng đen rõ ràng của Cố Thanh Hy lóe lên tia sáng kì dị.
Món đầu tiên nàng muốn xem xem có thể luyện chế được đan Ngọc Bích theo cách của mình hay không, cho nên mới mua với giá cao.
Món thứ hai, nàng muốn đấu giá về tặng cho Diệp Phong. Ôn Nguyên Châu này hơn phân nửa là viên châu mà Diệp Phong bị cướp.
Còn món thứ ba thì bản thân nàng có hứng thú.
Xuyên đến cổ đại, vì nàng không có võ công nên đã chịu thiệt rất nhiều, bây giờ nàng nóng lòng muốn nâng cao thực lực của mình.
Thông qua đan dược nâng cao công lực là phương pháp đơn giản nhất. Nàng biết y thuật, cho nên nàng muốn có Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, tự mình nghiên cứu, tự mình luyện đan, dựa vào bản thân nâng cao công lực.
Cố thừa tướng đã khôi phục ý chí chiến đấu.
Ông ta có thể làm đến chức vị Thừa Tướng, thứ nhất là nhờ ánh hào quang của mẫu thân Cố Thanh Hy.
Thứ hai cũng là nhờ ông ta từng tình cờ kết giao với một luyện đan sư, không ít người đến nịnh bợ, từ đó con đường làm quan của ông ta hanh thông.