Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cầu hoa truyền qua Vu Huy và Liễu Nguyệt rồi tới tay Tiêu Vũ Hiên, nào ngờ Tiêu Vũ Hiên lại ôm chặt lấy cầu hoa không chịu truyền tiếp.

 

Mọi người nổi giận.

 

"Tiêu Vũ Hiên, không phải phu tử đã nói bất luận là ai cũng không được giữ cầu hoa lại, bằng không sẽ hủy bỏ tư cách sao? Ngươi ôm cầu hoa làm gì, còn không mau truyền tiếp đi".

 

"Mặc kệ ta, liên quan gì đến ngươi".

 

"Phu tử, Tiêu Vũ Hiên làm trái với quy định", mọi người không kiềm chế được phẫn nộ, Tiêu Vũ Hiên cũng thật không biết xấu hổ, làm chậm trễ như vậy ngộ nhỡ cầu hoa truyền tới tay bọn họ mà tiếng trống vẫn chưa dừng lại thì làm thế nào?

 

Từ phu tử quát giận: "Tiêu Vũ Hiên, ta lệnh cho người tiếp tục truyền cầu hoa đi, ngươi đã bị hủy bỏ tư cách".

 

Tiêu Vũ Hiên lo lắng nhìn người đánh trống, người này gõ cả nửa ngày rồi mà sao không hề có ý định dừng lại vậy?

 

Người tiếp theo chính là nha đầu xấu xí đó rồi.

 

"Tiêu Vũ Hiên, ta đang nói với ngươi đó, ngươi có nghe thấy không?", Từ phu tử tức giận phùng mang trợn mắt.

 

Cố Thanh Hy không nghe lời ông ta cũng đành, giờ đến Tiêu Vũ Hiên cũng không nghe lời ông ta nói nữa ư?

 

Tiêu Vũ Hiên ôm chặt lấy cầu hoa, nhìn chằm chằm vào người đánh trống, trực tiếp bỏ ngoài tai tiếng quát giận dữ của Từ phu tử.

 

Trong lòng Cố Thanh Hy phức tạp. Đến thế giới này, ngoài Thu Nhi ra thì Tiêu Vũ Hiên là người duy nhất thật lòng đối xử tốt với nàng.

 

Hắn ta mặt dày mày dạn như vậy chẳng qua cũng là muốn tranh thủ chút thời gian cho nàng.

 

Mắt thấy Từ phu tử sắp nổi trận lôi đình, nàng đưa tay ra cướp lấy cầu hoa trong tay hắn: "Hừ, ngươi ôm chặt nữa thì cầu hoa cũng không thuộc về ngươi đâu, mau đưa đây cho ta".

 

"Tùng...."

 

Cố Thanh Hy vừa cướp được cầu hoa thì tiếng trống liền dừng lại.

 

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

 

Cầu hoa truyền đến Cố... Cố “ngốc nghếch” rồi.

 

Trời...

 

Có nhầm không vậy... là đồ ngốc đó mà...

 

Tại toàn trường thì sắc mặt Đương Đương công chúa và Cố Sơ Lan là khó coi nhất. Vốn dĩ canh bạc này bọn họ tưởng sẽ thắng chắc, nhưng hiện tại lại bị Cố Thanh Hy cướp mất cơ hội trời ban này.

 

Cầu hoa đỏ trong tay nàng, vậy chẳng phải nàng có thể tham dự vòng chung kết sao?

 

Tiêu Vũ Hiên sau khi hết hồn thì không thể che giấu niềm vui.

 

"Nha... nha đầu xấu xí, tiếng trống dừng lại rồi, cô thắng rồi".

 

Cố Thanh Hy cũng không ngờ được lại có miếng bánh lớn như vậy từ trên trời rơi xuống, nàng còn tưởng rằng sẽ phải tốn rất nhiều công sức để vào vòng chung kết.

 

Ngoại trừ Thượng Quan phu tử ra thì tất cả mọi người đều khóe miệng co rút.

 

Danh ngạch thuộc về nàng quả thực là phí của giời, dựa vào bộ dạng ngu ngốc của nàng có thể so tài với cao thủ của Triệu Quốc, Hoa Quốc, Sở Quốc sao?

 

"Cố tam tiểu thư Cố Thanh Hy không cần tỷ thí, trực tiếp vào vòng chung kết", Cố phu tử thông báo với vẻ không được cam tâm tình nguyện cho lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK