Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ta cúi đầu, trông thấy Cố Thanh Hy siết chặt bàn tay mình suốt dọc đường bỏ chạy, dường như sợ hắn ta bị tổn thương, chỉ muốn đưa hắn ta tránh xa thôn dân.  

 

Ma chủ khẽ cười, phối hợp cùng nàng tháo chạy.  

 

Các thôn dân rất hăng hái, đuổi theo họ hồi lâu mới chịu bỏ cuộc.  

 

“Phù..”.  

 

Cố Thanh Hy mệt đến mức ngồi xuống bên cạnh một gốc đại thụ mà thở hồng hộc.  

 

Ma chủ đưa cho nàng một bình nước.  

 

Cố Thanh Hy uống ừng ực ừng ực một hớp rất to.  

 

Sau đó nàng cất lời theo thói quen: “Cảm ơn”.  

 

“Tiểu tỷ tỷ, tỷ không giận ta nữa hả?”  

 

Bấy giờ Cố Thanh Hy mới nhận ra.  

 

Cơn giận trong lòng mình biến mất rồi.  

 

“Tiểu tỷ tỷ, ta đã nghe lời tỷ, không giết chúng, tỷ cũng đừng giận ta nữa nha, được không nào”.  

 

Ma chủ giơ tay áo ra, dịu dàng giúp nàng lau vết nước trên mặt nàng, cất giọng tự trách: “Trước kia ta không có kinh nghiệm, không hiểu chuyện, đợi khi nào trở về, ta nhất định sẽ cùng đầu bếp học tập đàng hoàng”.  

 

“Thôi, dù sao ngươi cũng không cố ý. Nhưng ngươi không cần thiết phải học trù nghệ gì đâu”.  

 

Nàng muốn nói rằng, ngươi không có thiên phú ấy, nhưng sau cùng nàng im miệng, sợ nói ra câu sau cùng sẽ làm tổn thương lòng tự tôn của hắn ta.  

 

“A Mạc biết tiểu tỷ tỷ là tốt nhất mà”.  

 

Cố Thanh Hy huých huých Tiểu Cửu Nhi đang ngủ say: “Dậy đi nào, đưa bọn ta xuống núi trước đã, có việc quan trọng”.  

 

Tiểu Cửu Nhi ngáp dài một cái, ủ rũ đáp: “Chủ nhân, ta vừa đói vừa buồn ngủ mà”.  

 

“Đợi khi nào xuống núi, ta mua mười con heo nướng cho ngươi ăn”.  

 

“Tiểu Cửu Nhi chỉ muốn ăn đồ do chủ nhân nướng thôi”.  

 

“Được, chỉ cần có thời gian rảnh, ta sẽ nướng cho ngươi ăn”.  

 

“Lần nào chủ nhân cũng lừa ta!”  

 

Tiểu Cửu Nhi lắc lắc cái đầu, miệng không ngừng lầm bầm gì đó, còn dùng đuôi rắn đếm đếm mất một lúc: “Chủ nhân nợ ta tổng cộng sáu mươi bảy con heo nướng rồi”.  

 

“Đâu nhiều đến thế”.  

 

“Sao lại không? Lần trước ở phủ Dạ Vương, cô đồng ý cho ta mười con heo nướng, thế rồi không cho, lần trước ở Ngọc tộc lại hứa cho ta ba con...”  

 

“Được rồi, đừng đếm nữa, sáu mươi bảy thì sáu mươi bảy, ngươi đưa ta xuống núi trước đã”.  

 

“Không có động lực”.  

 

“Nếu bây giờ ngươi không chịu, vậy thì sáu mươi bảy con heo nướng đó, ngươi đừng hòng có được con nào”.  



Tiểu Cửu Nhi bĩu môi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK