Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng nàng sợ khi mình chết rồi, hàng nghìn hàng vạn con dân Ngọc tộc nên làm gì?  

 

Huyết chú vẫn chưa được giải.  

 

Thần Phi đại ca còn đang đợi nàng đem Long Châu về cứu mạng.  

 

“Cháu gái, cẩn thận...”  

 

Bên tai là tiếng la hét như tan nát cõi lòng của Hoa lão gia tử.  

 

Cố Thanh Hy biết nàng đã bị dây mềm bao vây. Nếu như cứu ba ông lão, nàng nhất định sẽ chết.  

 

Nếu tự cứu mình, họ chắc chắn sẽ chết.  

 

Bởi vì nàng thật sự đã kiệt sức.  

 

Vào thời khắc tử vong sắp ập tới, nàng vẫn chọn cứu ba ông lão.  

 

Khi thấy dây mềm bắn tới từ phía đối diện, Cố Thanh Hy cười tang thương, một giọt nước mắt lăn xuống.  

 

Cuối cùng vẫn...  

 

Phải phụ lòng Ngọc tộc...  

 

“Shh...”  

 

Tất cả mọi người đều hít vào một hơi.  

 

Một số người không dám nhìn cảnh tượng bi thảm kia.  

 

Một số người sợ hãi la toáng lên.  

 

Một số người thì gào khóc gì đó.  

 

Tất cả mọi người đều biết Cố Thanh Hy đã xong rồi.  

 

Nàng sẽ bỏ mạng tại đây vào độ tuổi như hoa.  

 

Nào ngờ Tiểu Cửu Nhi không biết từ đâu lao tới, chín cái đầu khổng lồ liều mạng đập vào trận Nhu Tràng, nhưng... chỉ khiến trận pháp rung lên vài lần, trận pháp vẫn không mở, ngược lại nó bị bắn ngược ra xa.  

 

Linh thú có linh, một lần không thành công, nó lại tiếp tục đâm đầu tới.  

 

May mà nhờ nó va chạm, những sợi dây mềm mới chậm lại, kéo dài thời gian cho Cố Thanh Hy.  

 

Ở trước mặt hung trận thượng cổ, dù cho Tiểu Cửu Nhi cố hết sức ứng phó cũng không thay đổi được kết quả.  

 

Những sợi dây mềm như có mắt, tất cả chúng đồng loạt đánh úp về phía Cố Thanh Hy như muốn cắt nàng thành thịt vụn.  

 

“Không...”  

 

Hoa lão gia tử rất muốn tự tử luôn cho rồi.  

 

Ông vất vả lắm mới nhận một người cháu gái, chẳng lẽ nàng lại phải bỏ ông mà đi ư?  

 

Lẽ nào ông là một kẻ xui xẻo?   

 

Vào thời khắc sinh tử của Cố Thanh Hy bỗng nhiên có hai luồng chưởng lực đánh tới, theo sau đó là hai tiếng hét thật lớn.  

 

“A Hy...”  

 

“Tiểu tỷ tỷ...”  

 

Chủ nhân của hai giọng nói này có khí thế vương giả vừa bá đạo vừa uy nghiêm, chỉ nghe giọng thôi đã khiến người ta không chịu được muốn quỳ rạp xuống.  

 

Nhưng trong giọng họ lại có hoảng hốt, có căng thẳng, có lo lắng, có sợ hãi, rất khó để tưởng tượng nhân vật như vậy cũng có lúc sợ hãi.  

 

“Ầm ầm...”  

 

Khoé mắt Dạ Mặc Uyên và ma chủ như muốn nứt ra, cả hai dốc toàn lực tung một chưởng.  

 

Họ không bao giờ dám tưởng tượng nữ nhân mà họ yêu thương nhất giờ đây lại bị thương đầy mình, máu chảy đầm đìa, thoi thóp ngã khuỵu trước mặt họ.  

 

Máu trên người nàng sắp nhuộm đỏ cả mặt đất, ngay cả mái tóc đen kia cũng không biết bị mồ hôi hay máu thấm ướt, đọng thành giọt nhỏ xuống tí tách.  

 

Hai chưởng này vô cùng bá đạo, mặt đất cũng bị nứt toạc, cả sơn trang Thu Phong lung lay chực đổ như vừa bị động đất.  

 

Nhưng trận pháp... vẫn không phá vỡ.  

 

Chỉ miễn cưỡng tạo thành một vết nứt, không đợi họ xông vào, vết nứt đã khép lại.  

 

May mắn duy nhất là vì họ đột nhiên ra tay khiến Cố Thanh Hy bị văng ra, vừa khéo tránh đi những sợi dây mềm tử vong.  

 

Cố Thanh Hy hộc máu, cắn răng đánh bay những sợi dây mềm lao tới, liều mạng chống trả.  



“Trận pháp này mạnh quá. Dạ Mặc Uyên, lòng dạ ngươi thật độc ác, không ngờ ngươi lại dùng trận pháp tàn nhẫn như vậy để đối phó tiểu tỷ tỷ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK