Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Cho dù tán gia bại sản cũng phải khiến nàng ấy hài lòng”.  

 

“Đúng…”  

 

Trong sảnh đấu giá, đôi mắt sóng nước diễm lệ của Tiểu Lộ nở rộ nét cười đầy mê hoặc.  

 

“Số 28 đấu giá mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc. Còn có ai muốn tiếp tục tăng giá không? Nếu không còn thì Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan sẽ thuộc về quý khách số 28 rồi”.  

 

Đùa gì vậy.  

 

Còn ai dám nâng giá nữa?  

 

Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan chỉ là phần sót lại cũng không phải là bản hoàn chỉnh, hơn nữa đã có niên đại hơn 2000 năm, cho dù cuốn bách khoa đó lợi hại tới đâu thì trải qua quãng thời gian đằng đẵng như vậy, ai biết được có bao nhiêu dược thảo đã tuyệt chủng hay chưa?  

 

Và ai biết được cuốn bách khoa đó có thực sự là tốt như trong lời đồn đại hay không?  

 

Phong đại sư muốn tăng giá nhưng mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc quả thực khiến ông phải chùn bước.  

 

Nhìn tới Cố Thanh Hy khi thét ra con số mười vạn năm nghìn vạn lượng kia, mặt không đỏ thở không gấp, bình tĩnh không một gợn sóng, đôi mắt trắng đen rõ ràng của nàng càng thêm sáng rỡ tia giảo hoạt.  

 

Người như vậy nếu có thể thu làm đồ đệ, cùng ông ta học tập luyện đan có lẽ sẽ trò giỏi hơn thầy.  

 

Xuất phát từ lý do quý trọng tài năng, Phong đại sư đành lựa chọn từ bỏ: “Cô nương tuổi còn trẻ đã có khí thế như vậy thực sự khiến người khác phải kính phục, lão phu cũng không cùng cô tranh giành cuốn Bách Khoa Toàn Thư Luyện Đan này nữa”.  

 

“Ông già, đôi khi phải có tầm nhìn xa hơn một chút, cố chấp với thứ trước mắt chỉ ngăn bản thân tiến về phía trước”.  

 

Đám đông nghe vậy không thể giải thích được.  

 

Phong đại sư lại hơi sửng sốt.  

 

Phải chăng tiểu cô nương này đang có chỉ dẫn nào khác?  

 

Thuật luyện đan của ông ta đã giậm chân tại nhị phẩm đỉnh phong rất nhiều năm, vẫn luôn không có cách nào đột phá, không lẽ là do ông ta quá chấp nhất với thứ trước mắt, lòng dạ quá hẹp hòi?  

 

Phong đại sư khẽ gật đầu với nàng, khóe miệng gợi lên nụ cười: “Cảm ơn lời nhắc nhở của tiểu cô nương, lão phu xin được tiếp thu”.  

 

Mọi người lại một lần nữa như rơi vào sương mù.  

 

Tiếp thu cái gì?  

 

Cô gái đó mới mười bảy mười tám tuổi, có thể dạy Phong đại sư cái gì?  

 

“Mười vạn năm nghìn vạn lượng lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba, chúc mừng số 28 một lần nữa giành được Bách Khoa Toàn Thư Luyện Đan”.  

 

Đương Đương công chúa ác độc nói: “Hừ, ngươi tưởng rằng mình đấu giá được Bách Khoa Toàn Thư Luyện Đan thì nó chính là của ngươi rồi sao? Để ta chống mắt lên xem ngươi lấy tiền ở đâu để thanh toán?”  



Giọng nói của Đương Đương công chúa nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng vừa vặn toàn bộ người trong phòng đấu giá đều có thể nghe thấy được. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK