Họ lần mò leo tới nơi này, trận pháp xuất hiện liên tục hết cái này đến cái khác, trận pháp nào cũng là đỉnh cao, vô cùng khó phá giải.
Ba người họ liên thủ lại mới gắng gượng đi được tới đây, dọc đường suýt mất mạng vài lần.
Có thể nói rằng, ngoại trừ tuyệt sát trên ở sơn trang Thu Phong ra, đây là trận pháp khó khăn nhất mà họ từng đụng độ.
Vả lại trận pháp ở nơi này “trận lồng trong trận”, lồng ghép vào nhau, nhiều pháp trận liên hoàn ập xuống, mức độ sát thương đâu phải là thứ mà tuyệt sát trận ở núi Thu Phong có thể bì được.
“Bây giờ làm sao đây, chúng ta vẫn phải tiếp tục leo lên sao?”
Đôi mắt quỷ dị của ma chủ hướng về phía Cố Thanh Hy.
Hắn ta từng nghĩ trận pháp này không đơn giản, nhưng không ngờ nó lại phức tạp đến mức ấy.
Cố Thanh Hy cắn răng đáp: “Lên chứ, đã đến tận đây rồi, tại sao không lên”.
Mặc dù đã dồn hết sức rồi mà mới đến được chỗ này, nàng cũng phải tiếp tục trèo lên.
Chưa tìm được chìa khóa hình ngôi sao, nàng sẽ không đi đâu hết.
“Trên đó cao quá, nhìn lên không thấy được kết thúc, lại không có điểm bám, với võ công của ba chúng ta, tạm thời chưa có cách nào lên đó được”.
Cao thủ cấp bảy còn chưa chắc đã lên được.
Huống hồ võ công của họ còn bị Cố Thanh Hy hút đi nhiều như thế.
Ánh mắt Cố Thanh Hy lóe lên, nàng lắc lắc Tiểu Cửu Nhi trên cổ tay: “Tỉnh dậy đi, cho ngươi một nhiệm vụ, mang theo dây thừng leo lên đó”.
Tiểu Cửu Nhi lắc lắc cái đầu, bởi vì đang ngủ say bỗng bị đánh thức nên nó phát ra vài tiếng xì xì với vẻ không vui.
Nó ngẩng đầu lên nhưng chỉ thấy vách đá trơn trượt, nhìn thế nào cũng không thấy điểm tận cùng, Tiểu Cửu Nhi rùng mình, kêu xì xì.
“Cao thế này á, ta bò lên kiểu gì được”.
Cố Thanh Hy xách nó lên, ném nó vào vách đá: “Chẳng phải ngươi nói ngươi là vua của các loài rắn sao, nếu ngươi đã là vua của các loài rắn, chỉ một cách vách đá nhỏ xíu thế này, làm khó được ngươi chắc?”
“Gì mà vách đá nhỏ xíu, thứ này chẳng khác nào vách đá cheo leo vạn trượng đấy hiểu không? Còn nữa, bên cạnh có cái trận gì kia, trông có vẻ không tầm thường”.
“Ngươi có đi không?”, Cố Thanh Hy dứ dứ nắm đấm, giọng điệu tỏ vẻ cảnh cáo.
Tiểu Cửu Nhi nhăn nhó, biến lớn cơ thể với vẻ mặt không cam tâm tình nguyện lắm.
Từ một mét đến ba mét, mười mét, hai mươi mét, năm mươi mét rồi đến mức một trăm mét.
Thế nhưng, vẫn chưa thể chạm tới đỉnh.