Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi quen biết Cố Thanh Hy đến nay, không biết đây đã là lần thứ mấy Dạ Mặc Uyên mất hết mặt mũi.

 

Hắn trợn mắt nhìn, vấn đề là hai thuộc hạ hắn tin tưởng nhất hoàn toàn phớt lờ hắn, chỉ nghe theo lời nữ nhân đó nói.

 

Cuối cùng họ cũng trói chặt tay chân Dạ Mặc Uyên, tim bọn Li Lạc đập nhanh, sắc mặt trắng bệch, chẳng còn một hột máu nào.

 

“Vương phi nương nương, người nhất định phải chữa khỏi hai chân của chủ tử đấy”.

 

“Yên tâm đi, ta biết chừng mực mà”.

 

Cố Thanh Hy vỗ vai bọn họ.

 

Có gì đáng sợ đâu, có cần phải run rẩy hết cả người thế không?

 

Đây đâu phải là lần đầu tiên Dạ Mặc Uyên uy hiếp người?

 

Bàn tay ngọc ngà của nàng lấy ngân châm ra, một lần nữa cắm vào “huynh đệ” yếu ớt nhất của hắn.

 

Mà không chỉ đâm một châm.

 

Nàng tạo hình Bắc Đẩu thất tinh, cắm tận bảy cây.

 

Đau…

 

Rất đau.

 

Điều khiến hắn khó chấp nhận nhất chính là hắn chẳng còn chút thể diện nào.

 

Đây là lần thứ hai hắn mất mặt đến thế từ khi sinh ra đến nay.

 

Li Lạc quay đầu đi, không dám nhìn tất cả những gì đang diễn ra.

 

Cố Thanh Hy tiếp tục đâm xuống, cuối cùng, ghim một châm vào huyệt Dũng Tuyền của hắn.

 

Còn giúp hắn xoa bóp các khớp, thúc đẩy tuần hoàn máu.

 

Hai chân hắn đã không di chuyển trong suốt nhiều năm, bên trong có rất nhiều máu đông.

 

Bàn tay nho nhỏ của nàng cố gắng giúp hắn đẩy hết máu đông và độc tố ra.

 

Dạ Mặc Uyên liếc nhìn.

 

Những giọt mồ hôi trên trán Cố Thanh Hy như hạt đậu rơi xuống chân hắn tí tách.

 

Nàng bóp một lát lại châm cứu một hồi, ánh mắt hết sức tập trung, thái độ rất nghiêm túc, có thể nói là chẳng có một suy nghĩ lệch lạc nào.

 

Cơn tức của Dạ Mặc Uyên đã nguôi ngoai phần nào.

 

Chẳng lẽ, nàng thật sự chỉ muốn chữa khỏi hai chân hắn, hoàn toàn không có ý định làm nhục hắn ư?

 

“Có thấy đỡ hơn không? Này, nói chàng đó, nghĩ cái gì thế”.

 

Cố Thanh Hy hỏi.

 

Dạ Mặc Uyên kịp phản ứng, nhưng lại chảnh chọe quay đầu sang hướng khác.

 

Li Lạc bỗng nhiên trầm giọng nói: “Chủ tử, ám vệ vừa mới báo lại, có một đội nhân mã đang đi về hướng này, tất cả đều là cao thủ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK