Dịch Thần Phi đang muốn kêu người đi trả tiền nhưng Cố Thanh Hy đã lên tiếng trước: “Ta khá yêu thích cuốn Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan này, hơn nữa bản thân tự mình thanh toán mới có cảm giác thành tựu. Về phần câu hỏi của quý khách trên lầu, tâm trạng bản cô nương hiện tại tốt liền trả lời cho ngươi nghe. Toàn bộ mười vạn năm nghìn vạn lượng bạc này đều ta thắng được từ trước đó, chỉ riêng một người ta đã thắng hơn 100 nghìn vạn lượng, cộng thêm con gái bà ta cũng thua cược ta một chút bạc, gom lại vừa đủ mười vạn năm nghìn vạn lượng, dù sao số tiền này cũng là do ta thắng được từ người khác, tiêu chúng ta cũng không cảm thấy đau lòng”.
Câu nói này không nghi ngờ gì khiến Đương Đương công chúa bị thiêu đốt trong lửa giận.
Số tiền này là do Cố Thanh Hy lừa dối được từ trên người mẫu hậu và nàng ta có được hay không?
Cố Thanh Hy không đau lòng nhưng nàng ta tiếc của.
“Thanh toán”.
Cố Thanh Hy mở nhẫn không gian, mười vạn năm nghìn vạn lượng bỗng nhiên hiện ra trước mắt mọi người.
Những người vốn đang xem náo nhiệt thoáng chốc đều nhìn tới trợn mắt há mồm, đều không dám tin tưởng nhìn từng xấp ngân phiếu dày đặc trước mắt.
Cái này cái này cái này…
Nàng ta rốt cuộc đã thắng được bạc từ trên người kẻ nào vậy?
Sao có thể nhiều như vậy?
Trời ạ, nàng ta mới có bao nhiêu tuổi, như vậy cũng quá giàu có rồi.
Thanh Phong gạt mồ hôi lạnh.
Cũng may…
Cũng may vương phi không đòi chủ tử tiền nữa, nếu không mười vạn năm nghìn vạn lượng này cho dù là chủ tử cũng phải đau đớn rơi một miếng thịt.
Tiền đã giao, Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan đương nhiên rơi vào tay Cố Thanh Hy.
Tất cả mọi người đều trơ mắt nhìn Bách Khoa Toàn Thư trên tay nàng, trong đó tràn đầy sự hâm mộ, đố kỵ, còn pha chút hận thù.
Cố Thanh Hy quét mắt nhìn một vòng đám đông trong phòng đấu giá, sự nôn nóng vốn định mở Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan ra xem hoàn toàn bị dập tắt.
Nàng thuận tay ngả người về phía sau, đặt nó làm gối sau đầu, thoải mái than một câu: “Mắt nhìn của ta quả nhiên không tồi, lấy cuộn da cừu này làm gối đầu đúng là khoan khoái mà”.
"…"
Phung phí của trời.
Quá phung phí của trời rồi.
Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan bị nàng ta đấu giá tới tay thực sự là quá lãng phí.
Đương Đương công chúa căm giận mắng: “Ngươi…. sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy?”
Cố Thanh Hy đáp với gương mặt nghiêm nghị: “Ta tự mình bỏ tiền, mua đồ cho chính mình tại sao lại là không biết xấu hổ rồi? Nếu cô muốn, vậy cô nâng giá, như vậy không phải là được rồi sao? Không lẽ là ta bức ép cô, không cho cô tiếp tục trả giá”.