Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cố Thanh Hy há hốc mồm.  

 

Dạ Mặc Uyên cũng há hốc mồm.  

 

Bọn họ không ngờ lần thứ hai phát sinh quan hệ thân mật lại trong tình cảnh như thế này.  

 

Cố Thanh Hy chớp chớp đôi mắt trong veo, ú ớ hỏi: “Vương gia, có phải chỉ cần ta và chàng xảy ra quan hệ thì… chàng sẽ đưa ta tấm da dê cổ kia, đúng không?”  

 

Hàng mi thật dài như cánh bướm của Dạ Mặc Uyên khẽ run lên, đến lúc này, hắn vẫn không hiểu tại sao mình lại hôn Cố Thanh Hy.  

 

Còn Cố Thanh Hy thì lại cho rằng hắn đã đồng ý.  

 

Nàng cắn răng!  

 

Mà thôi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên xảy ra quan hệ, hơn nữa người đàn ông này vừa có dáng người, lại có gương mặt, nàng cũng không lỗ.  

 

Cố Thanh Hy phản thủ thành công, ôm lấy Dạ Mặc Uyên và hôn một cách cuồng nhiệt.  

 

Nụ hôn của nàng không giống như Dạ Mặc Uyên, chỉ lướt nhẹ như chuồn chuồn. Vốn dĩ, nàng cũng lướt qua, nhưng môi Dạ Mặc Uyên lại tựa như nước cam tuyền, khiến nàng kìm lòng không được mà u mê.  

 

Đầu óc Dạ Mặc Uyên nổ tung, hoàn toàn thanh tỉnh, hắn kinh ngạc nhìn Cố Thanh Hy.  

 

Cố Thanh Hy che mắt hắn, mơ màng nói: “Ngoan, nhắm mắt lại!”  

 

Lời của này dường như mang tính đầu độc, khiến Dạ Mặc Uyên nhịn không được khép mắt lại, cùng nàng trầm luân.  

 

Kế hoạch không theo kịp thay đổi.  

 

Thật ra Cố Thanh Hy cũng không muốn phát sinh quan hệ với hắn, nhưng bọn họ kìm lòng không được, cứ thế…  

 

Một đêm kiều diễm, trong phòng văng vẳng âm thanh nam nữ.  

 

Ngoài phòng, Thanh Phong và Giáng Tuyết đứng thẳng lưng, âm thầm nuốt nước miếng.  

 

Bọn họ thật không ngờ chủ tử và vương phi lại nóng bỏng như vậy, còn phát ra âm thanh… lớn thế này.  

 

Nếu có thể, bọn họ thật sự muốn rời khỏi đây, tránh phải nghe mấy thứ khiến mặt đỏ đến mang tai.  

 

Bình minh.  

 

Cố Thanh Hy và Dạ Mặc Uyên quần áo xộc xệch, mắt to trừng mắt nhỏ.  

 

Từ sau lần đó, đây là lần thứ hai bọn họ phát sinh quan hệ.  

 

Vốn dĩ Dạ Mặc Uyên nên cảm thấy vui vẻ, bởi vì người mà hắn phát sinh quan hệ là cô gái hắn thầm thương nhớ.  

 

Nhưng…  

 

Vì sao lần nào cũng đều như vậy?  

 

Vừa rồi, hắn có cảm giác mình lại lần nữa bị Cố Thanh Hy… cưỡng bức.  

 

Nhất là Cố Thanh Hy còn nói một câu: “Lần sau tỷ tỷ lại sủng hạnh ngươi”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK