Diệp Phong cúi đầu nhìn quần áo trên người mình.
Đây không phải quần áo của hắn ta, quần áo của hắn ta bị hữu hộ pháp của Ma tộc xé rách rồi.
Đây chỉ là Cố Thanh Hy tìm đại một bộ tạm thời mặc vào người hắn ta mà thôi.
Rời khỏi Ma tộc, thứ nhất hắn ta bận rộn quá rồi quên mất.
Thứ hai cũng không có bạc để mua quần áo mới, thế nên vẫn luôn mặc trên người.
“Được”.
Hắn ta vuốt ve quần áo trong tay, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm hạnh phúc, quay người đang định đi vào phòng khách thay quần áo.
Bất ngờ trong không khí bỗng xuất hiện một luồng uy áp mạnh mẽ, uy áp này quen thuộc đến mức khiến toàn thân hắn ta run lên, trên mặt vốn nở nụ cười đã lâu không thấy bỗng chốc trở nên tái mét.
Lan kỳ chủ…
Là ông ta…
Ông ta đến rồi…
Uy áp rất mạnh, không chỉ Diệp Phong mà đám người Cố Thanh Hy, Phù Quang và hoàng hậu Sở Quốc cũng cảm nhận được.
Cố Thanh Hy tỏ vẻ nghiêm túc, đứng khá xa mà nàng vẫn cảm giác được một loại cảm giác của cái chết.
Phù Quang như gặp kẻ địch, cảnh giác theo dõi xung quanh.
Ám vệ xung quanh hoàng hậu Sở Quốc đồng loạt ra mặt, hầu như lập tức bảo vệ ở trước mặt hoàng hậu.
Nhưng những ám vệ đó có nhanh cũng không nhanh bằng Diệp Phong.
Diệp Phong chắn trước mặt bà ta, sốt sắng nói: “Người mau đi đi”.
“Đi… đi đâu…”
Lời nói bá đạo xen lẫn uy hiếp, dường như có người dám bước ra một bước thì sẽ là kết thúc cho sinh mạng kẻ đó.
Nghe giọng nói quen thuộc, thân thể Diệp Phong không khỏi run rẩy mạnh hơn.
Sự khác thường của hắn ta khiến hoàng hậu Sở Quốc nghi hoặc.
Diệp Phong đang sợ điều gì?
“Ầm…”
Người đàn ông từ trên cao đáp xuống trước mặt Diệp Phong, sức lực mạnh mẽ khiến mặt đất rung lên vài cái, viên gạch lại nứt ra từng tầng, có thể thấy nội lực ông ta mạnh đến thế nào.
“Tiểu Phong Nhi, ngươi cũng dễ tìm thật đấy”.
Người đến là một người đàn ông trung niên đã hơn bốn mươi tuổi, vẻ ngoài lưng hùm vai gấu, dũng mãnh tráng kiện, đôi mắt sắc bén như ưng khiến người ta không rét mà run, thân người cao hơn đám Diệp Phong một cái đầu.
Sau lưng ông ta còn có bốn hộ vệ, đó là bốn kim cang hộ pháp của ông ta.
Ai nấy vóc dáng cao to, bắp thịt rắn chắc.
“Kỳ… kỳ chủ…”
Sắc mặt Diệp Phong tái mét, răng đánh lập cập thốt ra hai chữ.