Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hồi đó lúc môn chủ đặt tên, cũng nói như vậy.  

 

Hắn ta có chút kích động, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn, vừa định nói gì đó liền bị Thanh tông chủ cắt ngang.  

 

“Tam tiểu thư, cô có bảo vật đặc biệt trên người, sợ rằng sẽ dẫn đến họa sát thân, nếu cô không có năng lực phòng thân, nên tính toán trước”.  

 

“Ý của ngươi là muốn ta giao chuông Phá Hồn cho các ngươi bảo quản?”  

 

Tiêu Vũ Hiên liền sáng tỏ thông suốt.  

 

Hắn ta biết ngay là người của Tu La Môn không dễ nói chuyện, nói tới nói lui chẳng phải bọn chúng tới cũng vì chuông Phá Hồn sao.  

 

“Người trong thiên hạ ai mà không muốn có được chuông Phá Hồn, Tu La Môn chúng ta đương nhiên cũng không ngoại lệ, nhưng quân tử không đoạt thứ người khác yêu thích, tam tiểu thư đã coi trọng chuông Phá Hồn như vậy, chúng ta đương nhiên sẽ không cướp, chỉ là…thiện ý nhắc nhở mà thôi”, ánh mắt Thanh tông chủ dịu dàng, mang theo nụ cười hiền hậu.  

 

“Vậy chi bằng ngươi tặng Phù Quang cho ta, để hắn bảo vệ ta”, Cố Thanh Hy bỗng buột miệng nói ra.  

 

Lời này vừa nói ra, đến bản thân nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng.  

 

Tiêu Vũ Hiên muốn ngất ngay tại chỗ.  

 

Việc này là sao?  

 

Không dưng đòi người của người ta? Hơn nữa đối phương là địch hay là bạn còn chưa biết.  

 

Yêu cầu vô lý như vậy, ai cũng biết Thanh tông chủ chắc chắn sẽ không đồng ý, nhưng không ngờ hắn ta lại bật cười.  

 

“Có thể được tam tiểu thư chỉ đích danh cần người, đó là vinh dự của Phù Quang, từ nay về sau, Phù Quang sẽ là ám vệ của cô theo bên người bảo vệ cho cô, có việc gì cô cũng có thể sai Phù Quang đi làm”.  

 

Ơ…  

 

Thật sự tặng cho nàng?  

 

Tên đẹp trai đó là báu vật đó.  

 

Nàng dám chắc võ công của Phù Quang ít nhất cũng phải đạt cấp ba trở lên.  

 

“Phù Quang bái kiến Cố chủ tử”.  

 

Phù Quang quỳ một chân xuống, vẻ mặt xúc động, dường như hắn ta đã đợi ngày này từ rất lâu.  

 

“Đứng…đứng dậy đi”.  

 

Tiêu Vũ Hiên giật giật ống tay áo nàng, nhỏ giọng lo lắng nói: “Nha đầu xấu xí, người nào cô cũng dám nhận sao? Cô đến hắn là địch hay là bạn còn không biết, việc này quá khinh suất rồi”.  

 

Phù Quang nghiêm túc đáp lại: “Tiêu công tử, tông chủ đã để Phù Quang theo sát bên người bảo vệ Cố chủ tử, từ nay về sau Cố chủ tử mới là chủ tử của Phù Quang, Phù Quang chỉ tuân theo mệnh lệnh của Cố chủ tử, vĩnh viễn sẽ không phản bội”.  

 

Lời nói khẽ bị nghe thấy, khuôn mặt của Tiêu Vũ Hiên đỏ bừng.  

 

Nhưng Phù Quang càng thành thật, hắn ta càng cảm thấy không đáng tin cậy.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK