Bao nhiêu năm nay, họ chưa từng trông thấy ma chủ nổi nóng.
Mà một khi ma chủ nổi giận, chỉ có cảnh máu chảy thành sông.
Người của sơn trang Thu Phong vẫn bao vây quanh ma chủ và những người khác, cho dù hắn ta mạnh đến đâu cũng không hề nhượng bộ.
Hoa lão gia tử nổi nóng: “Đặt cháu gái ta xuống, nếu không, cho dù phải liều cái mạng già này, ta cũng không để ngươi rời đi!”
“Hờ… không biết tự lượng sức”.
Ma chủ khẽ ngoắc ngón tay, định ra tay tiêu diệt luôn ông ấy.
Cố Thanh Hy đột nhiên nắm lấy bàn tay hắn ta, yếu ớt nói: “Không… không được phép đả… đả thương ông ấy”.
Bởi vì câu nói này của nàng, sát khí của ma chủ hướng về phía Hoa lão gia tử giảm bớt đi khá nhiều.
“Ta nói câu cuối cùng, các ngươi có chịu nhường đường không”.
Hắn ta đảo mắt nhìn đám đông, sau cùng ánh mắt ghim chặt lên người Dạ Mặc Uyên, chuẩn bị đại sát tứ phương bất cứ lúc nào.
Dạ Mặc Uyên cố nén cảm giác khó chịu để đứng lên, đối đầu cùng ma chủ.
Đôi bên đều biết rằng Cố Thanh Hy bị thương quá nặng, nếu còn tiếp tục chần chừ chỉ khiến nàng mất mạng.
Dạ Mặc Uyên chỉ nói một câu: “Cố Thanh Hy buộc phải ở lại”.
“Hừ… chỉ dựa vào đám lang băm của ngươi mà có thể chữa khỏi cho nàng sao? Hay là dựa vào ngươi? Dạ Mặc Uyên, bây giờ chính bản thân ngươi còn khó giữ mình”.
Dạ Mặc Uyên búng tay một cái, đội quân mặc giáp đen chi chít như hạt vừng đột nhiên bao vây sơn trang Thu Phong, một con kiến cũng không lọt.
Đứng đầu là mười hai vị đại tướng mắt sáng như đuốc, mặc áo giáp từ đầu đến chân, toàn thân tỏa ra sát khí nồng nặc.
Ma chủ khẽ nheo mắt: “Quân đoàn Long Vũ”.
Ánh mắt của đám đông trong Ma tộc thoáng lóe lên vẻ khiếp sợ không dễ gì thấy được.
Lời đồn rằng quân đoàn Long Vũ thế như vũ bão, tấn công không lần nào không diệt địch, đánh nhau không lần nào không chiến thắng, giết người như ngóe.
Họ là nhánh quân tinh nhuệ nhất trong tay Dạ Mặc Uyên, sở dĩ Dạ Mặc Uyên có thể bách chiến bách thắng, không thể thiếu công lao của đội quân này.
Quân đội Long Vũ là đội quân mà người trong thiên hạ ai cũng sợ, dùng câu “nghe thôi đã mất mật” để nói về họ cũng không hề quá lời.
Bởi vì ngoại trừ tác chiến dũng mãnh, họ còn là những cao thủ trong các cao thủ nếu tách riêng từng người ra khỏi đội ngũ.
Quân đoàn Long Vũ hoặc là không xuất hiện, một khi xuất hiện, chắc chắn sẽ là một trận chiến lớn.
Mà bây giờ Dạ Mặc Uyên dùng tới cả quân đoàn Long Vũ chỉ vì một người phụ nữ.
Cho dù ma chủ võ công cao cường, nhưng hắn ta có thể một địch mười, một địch trăm, thậm chí một địch một ngàn, nhưng không thể nào một người địch vạn.
Bất kể cao thủ nào cũng chẳng thể đạt tới mức độ đối địch cùng cả quân đoàn Long Vũ.