Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẫu Đơn kỳ chủ đứng bên cạnh vừa xem vừa cười ha hả, đề nghị: “Lan huynh vẫn thích tiếng xương vỡ vụn như thế nhỉ”.

 

“Sao, ngươi có cách chơi mới mẻ hơn hả?”

 

“Ngu huynh bất tài, đúng là gần đây có nghiên cứu ra một cách chơi mới”.

 

“Ồ…”, Lan kỳ chủ khá hứng thú, tay cũng buông lỏng ra vài phần.

 

Diệp Phong đau đến nỗi nhíu mày.

 

Cả người hắn ta từ trên xuống dưới, không biết Lan kỳ chủ đã phế đi bao nhiêu thứ, hắn ta cũng đã quen.

 

Nhưng mỗi lần xương cốt vỡ vụn, hắn ta vẫn đau đến nỗi mồ hôi lạnh đầm đìa, hận không thể đi tìm chết.

 

Nay nghe Mẫu Đơn kỳ chủ nói xong, cộng với tác phong hành xử của con người này.

 

Diệp Phong bỗng có cảm giác chẳng lành.

 

Mẫu Đơn kỳ chủ lạnh lùng nói ra những lời tàn nhẫn: “Ta đang nghiên cứu một cái hộp sắt, bên trong đều là gai nhọn, chỉ cần đẩy một người vào đó, đóng cửa sắt lại, những cây sắt nhọn bên trong sẽ đâm vào người hắn. Ngươi muốn hắn chết, hắn sẽ bị đâm chết tươi, ngươi không muốn hắn chết, ta bảo đảm hắn ở trong đó không thể chết nổi, chỉ biết sống không bằng chết. Thêm vào đó, hộp sắt được đóng kín, người ở trong đó sẽ cảm nhận được nỗi sợ hãi sâu sắc”.

 

Cố Thanh Hy nghe mà da đầu run lên.

 

Thứ này chính là trinh nữ sắt được người nước ngoài sử dụng từ thời xa xưa mà?

 

Thứ đó có thể được xếp vào mười hình phạt khủng bố nhất.

 

Người trong đó, dù muốn chết cũng không thể chết ngay được, mà sẽ chịu nỗi đau đớn đến chết, hoặc là mất máu quá nhiều mà chết.

 

Biến thái.

 

Một đám đều là những kẻ biến thái.

 

Lan kỳ chủ cảm thấy hết sức hứng thú.

 

“Ồ… Cách này ngươi thử bao giờ chưa?”

 

“Tất nhiên là thử rồi, ta tìm nhiều người thử rồi mới nghiên cứu ra được, yên tâm, không chơi hắn chết, chỉ chơi cho hắn sống không bằng chết.

 

“Ha…”

 

Lan kỳ chủ liếc sang Diệp Phong đầy ẩn ý, chậc chậc nhấc cắm hắn ta lên: “Tiểu Phong Nhi, nếu ngươi ngoan ngoãn nghe lời, làm một người tận tâm tận lực hầu hạ cho ta, có lẽ bổn tọa sẽ luyến tiếc không nỡ để ngươi chịu nỗi đau đó”.

 

Diệp Phong cười lạnh.

 

Ngoan ngoãn nghe lời?

 

Tận tâm tận lực hầu hạ ông ta?

 

Dù hắn ta có nghe lời đến mức nào, tận tâm hầu hạ cách mấy, cũng có đổi được một lần không bị đánh đâu?

 

Từng đó năm bị cầm tù, có lần nào không lượn lờ bên bờ vực sinh tử?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK