Ngay khi phó tộc trưởng Tư Không nói xong thì ông ta đã nghe thấy tiếng chuông cảnh báo lại vang lên ba hồi dài hai hồi ngắn, tiếng chuông vang lên ở ít nhất năm nơi.
Chuông báo động lại vang lên, phó tộc trưởng Tư Không không thể làm như không có chuyện gì xảy ra nữa.
Đã biết bao nhiêu năm trôi qua mà Thiên Phần tộc chưa từng rung chuông báo động, vậy mà lần này tiếng chuông đã vang lên ở rất nhiều nơi.
Xem ra lần này Thiên Phần tộc thật sự đã gặp không ít kẻ địch mạnh tấn công vào.
"Nhanh lên, mau phái người tới hỗ trợ ngay".
"Vâng".
Ma chủ hướng đôi mắt yêu mị của mình về phía Cố Thanh Hy rồi bật ngón tay cái lên.
"Tiểu tỷ tỷ, không ngờ tỷ lại cơ trí đến như vậy, tuy ta biết tỷ đã sớm sắp xếp mai phục trong Thiên Phần tộc nhưng cũng không biết tiểu tỷ tỷ đã mang theo bao nhiêu người tới đây".
Cố Thanh Hy không nói nên lời.
Nàng thậm chí còn không biết Thiên Phần tộc nằm ở đâu thì bố trí mai phục kiểu gì?
Chính nàng cũng không ngờ nàng chỉ muốn lừa gạt phó tộc trưởng Tư Không vậy mà lại thật sự ứng nghiệm.
Dạ Mặc Uyên nắm tay Cố Thanh Hy, Bạch Ngọc tiêu dẫn theo cuồn cuộn lôi phong tụ đến, thanh âm vang vọng bên tai mọi người.
"Lúc này không đi còn đợi khi nào".
Nhưng nơi Bạch Ngọc tiêu đi qua, xác chết chất thành đống.
Hai bóng trắng trong nháy mắt đã phóng ra xa hơn mười thước.
Tịch Thấm và Bạch Cẩm hành động rất ăn ý, ngay khi Dạ Mặc Uyên đang bảo vệ Cố Thanh Hy rời đi thì hai người đã phóng ra cùng một lúc, đánh bật tất cả kẻ thù Thiên Phần tộc ở hai bên trái phải.
Bọn họ ra tay không hề lưu tình, những đệ tử Thiên Phần tộc bị các nàng đánh bật, phần thì chết phần thì tàn phế, mùi máu tanh tràn ra khắp diễn võ trường.
Chỉ có Ma chủ vẫn còn ngây ngốc đứng ở hiện trường, giống như vẫn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra.
Một lúc lâu sau thì hắn ta mới phản ứng lại, mắng to: "Các người đúng là thiếu nghĩa khí, thật sự lại bỏ rơi ta ở dưới này!"
Dứt lời, thân mình của hắn ta chợt lóe lên ánh lửa, đuổi sát mấy người Cố Thanh Hy.
Người của Thiên Phần tộc đều đẫ xông đến vây giết.
Ma chủ điều khiển hoa mạn đà la, hoa mạn đà la nở rộ, dường nhưtất cả đều có mắt, chúng quấn chặt lấy các đệ tử của Thiên Phần tộc.
"Răng rắc, răng rắc, răng rắc..."
Thanh âm cắn nuốt vang lên, đám đệ tử của Thiên Phần tộc bị hoa mạn đà la quấn lấy, chỉ trong chốc lát đã bị gặm đến tận xương tủy.
Tốc độ của Ma chủ rất nhanh, võ công của hắn ta cao cường, một đường đánh tới, có thể nói là bất khả chiến bại, không kẻ nào có thể làm đối thủ của hắn ta.
Rất nhanh hắn ta đã bắt kịp Dạ Mặc Uyên.