Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trong phòng luyện đan của vương phủ đột nhiên vang lên một tiếng nổ, khói đặc cuồn cuộn, cả vương phủ đều kinh động.  

 

Trong thư phòng, Thanh Phong bẩm báo đầu đuôi sự việc.  

 

“Chủ tử, vương phi đã làm nổ lò luyện đan trong phòng luyện đan của vương phủ”.  

 

Dạ Mặc Uyên nhíu mày: “Vương phi có sao không?”  

 

“Vương phi không sao ạ, chỉ bị sặc nhẹ”.  

 

“Sai người đưa nước suối ngọt đến cho vương phi uống, đừng để nàng ấy bị đau họng”.  

 

“Vâng”.  

 

Thanh Phong bĩu môi.  

 

Lò luyện đan trong phòng luyện đan là thánh phẩm cấp ba, chủ tử đã tốn rất nhiều công sức mới có được, thế mà bây giờ lại bị vương phi làm nổ, quá đáng tiếc, nhưng chủ tử lại không nhắc tới lò luyện đan một câu nào.  

 

“Bùm...”  

 

Chưa được bao lâu, phòng luyện đan lại phát ra thêm vài tiếng nổ.   

 

Thanh Phong tiếp tục bẩm báo: “Chủ tử, vương phi đã làm nổ tất cả những lò luyện đan khác trong phòng luyện đan”.  

 

“Vương phi có sao không?  

 

“Vương phi chạy nhanh nên không sao ạ, nhưng tất cả lò luyện đan mà ngài vất vả thu thập đều đã bị hỏng”, Thanh Phong nhắc nhở để chủ tử nhà mình chú ý tới lò luyện đan.  

 

Nếu vương phi tiếp tục làm vậy, có lẽ cả phòng luyện đan đều sẽ phát nổ.  

 

“Nàng ấy đang luyện đan gì mà sao lại nổ liên tục thế? Luyện đan sư trong phủ không giúp nàng ấy sao?”  

 

“Bẩm chủ tử, vương phi không cho phép bất kỳ ai tới gần, nói là sợ phương thuốc bí truyền bị chúng ta trộm, thuộc hạ không biết rốt cuộc vương phi đang luyện đan dược gì”.  

 

Điều quan trọng nhất là thuật luyện đan không phải một hai ngày là có thể học được. Vương phi chưa học bao giờ, nàng có thể luyện ra đan dược gì tốt chứ, chỉ tiếc mấy chiếc lò luyện đan tốt kia thôi.  

 

Ngón tay mảnh khảnh của Dạ Mặc Uyên gõ lên bàn bàn.  

 

Một lúc lâu sau, hắn mới ra lệnh: “Phái người theo dõi, đừng để vương phi xảy ra chuyện”.  

 

“Vâng...”  

 

Thanh Phong xụ mặt đi ra ngoài.  

 

Vương phi đã làm nổ bao nhiêu chiếc lò luyện đan rồi mà sao chủ tử vẫn chưa bắt vương phi dừng lại? Dù vương phủ có tiền cũng không thể lãng phí như vậy được.  

 

Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, vương phủ lại vang lên một tiếng nổ thật lớn, một nửa người ở đế đô đều có thể nghe thấy tiếng nổ ầm ầm đó.  

 

Dạ Mặc Uyên cũng bùng nổ.  

 

Thanh Phong lo lắng bẩm báo.  

 

“Chủ tử, vương phi nương nương làm nổ phòng luyện đan rồi ạ”.  

 

“Phòng luyện đan bị nổ? Còn vương phi đâu?”  

 

“Vương phi chạy rất nhanh nên không sao, chỉ là bị nổ xoăn tóc, mặt cũng bị đen, nhưng phòng luyện đan đã bị huỷ”, Thanh Phong nhắc nhở thêm một lần nữa.  

 

Dạ Mặc Uyên khoác bừa một chiếc áo khoác ngoài, định đi gặp Cố Thanh Hy.  

 

Nhưng vừa nghĩ tới thái độ và những việc nàng đã làm, chân Dạ Mặc Uyên như bị rót chì.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK