Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện này… cũng xem như là vậy”.

 

Cố Thanh Hy nhíu mày: “Vậy mẫu thân của ta đâu, mẫu thân của ta cũng là người Ngọc tộc? Bà ấy vì che giấu thân phận nên mới cố ý gả cho Cố thừa tướng cặn bã đó?”

 

“Chuyện đó… chuyện đó có chút phức tạp, nhưng cô nói như vậy, hình như… cũng không có gì sai. Mẫu thân của cô vốn chỉ lợi dụng thân phận thê tử của Cố thừa tướng để che đậy…”

 

Bách Thảo trưởng lão và Ngũ trưởng lão đồng loạt nhìn Thất trưởng lão, Thất trưởng lão che miệng, thức thời im miệng.

 

Nói như vậy quả thật không sai.

 

Tình hình năm xưa phức tạp như vậy, mượn danh nghĩa Thừa tướng phu nhân để che đậy thân phận đúng là lựa chọn tốt nhất.

 

Cố Thanh Hy không nhịn được cười tự giễu.

 

Không ngờ nàng luôn sống trong tấm lưới mà người khác tạo ra.

 

Cấp bảy…

 

Thực lực này quả thật rất mạnh, có lẽ còn mạnh hơn Ma chủ, Ôn Thiếu Nghi, Dạ Mặc Uyên.

 

Tìm kiếm Long Châu, giải độc huyết chú…

 

Đây là sứ mệnh của nguyên chủ, không phải sứ mệnh của nàng.

 

Cố Thanh Hy nàng không có sứ mệnh, dù có thì cũng phải xem tâm trạng của nàng.

 

“A Hy, cô đừng nôn nóng, bây giờ chúng ta đã tìm được năm viên Long Châu, chỉ cần tìm thêm hai viên nữa, Ngọc tộc chúng ta sẽ được cứu. Thực sự không tìm được cũng không sao, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình”.

 

Cố Thanh Hy trợn mắt: “Ta phải tìm Long Châu, nhưng ta tìm Long Châu chỉ vì Dịch Thần Phi, không vì ai khác”.

 

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

 

Chỉ vì Dịch Thần Phi, không vì ai khác?

 

Lẽ nào nàng tìm Long Châu không phải vì nghìn vạn bách tính của Ngọc tộc sao?

 

“Báo… Ngũ trưởng lão, Thất trưởng lão, Bách Thảo trưởng lão, tình hình của Thanh công tử khống tốt lắm. Đại trưởng lão nói nếu không tìm đủ bảy viên Long Châu, Thanh công tử chỉ có thể chống đỡ nhiều nhất là hai tháng”.

 

“Đi, đi xem Dịch Thần Phi”.

 

Trong phòng ngủ thanh nhã.

 

Sắc mặt Dịch Thần Phi trắng bệch, hai mắt vô lực nhắm chặt, khí tức trên người yếu ớt, mái tóc bạc của hắn ta vừa chói mắt vừa khiến người ta đau lòng.

 

Ở bên cạnh Dịch Thần Phi còn có vài trưởng lão tóc bạc tuổi đã cao.

 

Không biết có phải các trưởng lão đã tiêu hao quá nhiều nội lực hay không mà hô hấp không ổn định, sắc mặt cũng có chút khó coi.

 

Cố Thanh Hy vừa vào phòng, tất cả trưởng lão với Đại trưởng lão dẫn đầu đồng loạt hành lễ: “Bái kiến tộc trưởng, tộc trưởng vạn phúc”.

 

“Lão nhân gia mau đứng dậy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK